“Bạch Ức Chi, cậu là đồ đứa con gái điên, nụ hôn đầu tiên của cậu có tuyệt không? Đó cũng là nụ hôn đầu tiên của tôi, được không! Tôi là đường đường là một thanh niên có danh tiếng, Hồ Ly Huyền Sắc gây chấn động toàn thế giới, bị cậu cướp đi nụ hôn đầu, một người con gái xấu xí, tôi còn chưa hết giận!
Mà cậu còn động tay động chân trước với tôi!”Đôi má của Lục Vũ Lý đã tái đi vì tức giận vào lúc này.
Bạch Ức Chi ng quát của cậu làm cho choáng váng, hồi lâu sau mới nói: “Cậu, cậu, cậu cũng là nụ hôn đầu sao?”
Lục Vũ Lý xoa đầu gối, nhìn cô ấy một cách khó chịu và giận dữ nói: “Cậu nghĩ thế nào! Đồ con gái điên rồ, chân của tôi sắp bị cậu đá gãy rồi”
Một nhóm người đã bị sốc ở một bên đã thở phào nhẹ nhõm.
Tô Thu Nga nhìn vẻ mặt đầy ghen tị của Bạch Ức Chi: “Bạch Ức Chi, đừng có mà lợi dụng hãy ngoan ngoãn đi. Đây là nụ hôn đầu tiên của anh Lý! Có rất nhiều cô gái đang mơ ước còn không có được. Nếu người lúc nãy đó là tôi thì tốt biết mấy!”
Nói xong, Tô Thu Nga ngẩn người nhìn Lục Vũ Lý, chậm rãi đến gần cậu.
Lục Vũ Lý khập khiễng quay lại sợ hãi: “Mẹ ơi, cô đừng qua đây!”
Sau đó không thèm để ý đến hình tượng nữa, cậu quay đầu chạy: “Tô Hoàng Sương, mau giữ em gái cậu lại đi!”
Cậu vừa chạy vừa hét.
Tô Hoàng Sương nhanh chóng bước tới và nắm lấy Tô Thu Nga: “Thu Nga, đừng làm loạn nữa. Em còn không ngại à!”
Sau khi ôm chặt em gái, anh ta có chút ngượng ngùng nhìn Lục Vũ Tuấn: “Xin lỗi, Từ nhỏ đến giờ Thu Nga đã được chiều chuộng, em ấy có chút hơi tùy tiện!”
Lục Vũ Tuấn cười vỗ vai anh ta: “Không có gì phải xấu hổ, anh hai của tôi đã thấy nhiều loại cảnh này rồi, anh ấy có thể đối phó với những cô gái còn điên rồ hơn, không sao cả, anh ấy sẽ không quan tâm”
Lục Vũ Tuấn lúc này tâm trạng rất tốt, đánh giá tình hình vừa rồi thì ŧıểυ bá vương Tô Thu Nga đã hoàn toàn bị vẻ đẹp của anh hai mình mê hoặc rồi. Vì vậy, từ nay về sau, ŧıểυ bá vương sẽ không quấy rối cậu nữa.
Sau này cậu sẽ được yên tĩnh hơn rồi, cậu và Tương Trúc có thể học toán cùng nhau rồi.
Tuy nhiên, so với tâm trạng của Lục Vũ Tuấn thì rất vui.
Lục Vũ Tuệ không thoải mái với hành vi của Tô Thu Nga.
Cô ấy liếc nhìn Tô Thu Nga có chút khinh bỉ, sau đó nói với Tô Hoàng Sương: “Con gái khi ra ngoài ít nhất nên giữ gìn hình tượng một chút, phải kiềm chế và lịch sự. Những người không biết khi nhìn vào còn tưởng là kẻ điên đấy! Hãy xem cô ta còn dọa anh hai tôi một trận rồi kìa”
Nói xong, cô ấy lại nhìn Bạch Ức Chỉ: “Còn nữa, Ức Chỉ, hôm nay cậu bị sao vậy? Không phải mọi chuyện thường khá ổn sao? Tại sao khi nãy phải giúp cô ta ôm anh hai tớ mà không để anh hai đi? Nếu không phải cậu tọc mạch, thì khi nấy các người đã không…”
Cô ấy chưa kịp nói hết lời thì đã bị Bạch Ức Chi che miệng lại: “Được rồi, bà cô, đừng nói nữa. Tớ bây giờ đang rất chán nản đây”
“Được rồi, chúng ta đi uống trà chiều”Thấy cô bé không nói nữa, Bạch Ức Chi nắm lấy cánh tay cô bé.
“Cậu mời!”Lục Vũ Tuệ nói với Bạch Ức Chị, rồi lại nhìn về phía Hàn Tương Trúc.