Hơn nữa, sau hai ngày quan sát của cô, Hàn Tương Trúc dường như chỉ đơn giản coi Lục Vũ Tuấn như anh trai của mình. Có lẽ cô ta cũng hiểu được thân phận của cô ta căn bản không thể trèo cao với Lục Vũ Tuấn!
Nếu đã như vậy, cô cùng Hàn Tương Trúc còn tiếp tục đối đầu nhau làm gì cơ chứ, điều này chỉ khiến cho Lục Vũ Tuấn càng thêm chán ghét cô ta mà thôi!
Không bằng cô ta nên nên cùng Hàn Tương Trúc tạo dựng mối quan hệ, từ từ tranh thủ tình cảm của Lục Vũ Tuấn.
Bạch Lâm Yên rất tự hào về sự thông minh của mình.
Tuy nhiên, mặc dù cô ta đã suy tính rất tốt, nhưng cô ta đã vô ý bỏ quên một người, đó là ŧıểυ bá vương Tô Thu Nga.
Lời cô vừa dứt, đột nhiên có một người từ bên cạnh xông ra, dùng sức đẩy mạnh cô.
“Bạch Liên Hoa, cô thật là không biết xấu hổ! Còn cho mình là một người tài năng kiêu ngạo! Lễ nghĩa liêm sĩ cô biết bốn chữ này viết như thế nào không? Cả trường đều biết ngày hôm qua là cô nói xấu Tương Trúc trước mặt mọi người. Hôm nay chỉ cần nói xin lỗi một câu là bỏ qua hết sao, còn mặt dày kêu Tương Trúc trước mặt Vũ Tuấn nói tốt giúp cô nữa. Da mặt của cô đúng là dày quá, ŧıểυ bá vương Tô Thu Nga đang mặc đồ ngủ, trên đầu có đeo một chiếc băng đô hoạt hình, một tay chống nạnh, một tay chỉ vào mặt Bạch Lâm Yên không ngừng chửi rủa.
Giọng nói của Tô Thu Nga đầy vẻ tự tin, không hề kiêng nổ, vì vậy rất nhanh chóng đã thu hút rất nhiều người đến vây quanh theo dõi.
Bạch Lâm Yên âm thầm nguyền rủa một tiếng, tại sao cô lại xui xẻo gặp ngay tên ngu xuẩn này chứ!
Trải qua một buổi chiều bị Tô Thu Nga “giáo huấn”, cô không dám cùng cô ta ngay mặt phát sinh xung đột, chỉ có thể làm bộ rất lễ phép lùi về sau từng bước, mỉm cười nhìn về phía Hàn Tương Trúc.
“Tương Trúc, tôi biết cậu là một cô gái cởi mở, chắc cậu sẽ không vì mấy chuyện vặt vãnh này mà giận tôi đâu. Nhớ đấy nhé! Cậu nhớ trước mặt Vũ Tuấn giải thích giúp tôi một tiếng nha!”
Cô ta chưa kịp nói hết lời, ŧıểυ bá vương tức giận đùng đùng xông tới túm tóc cô ta.
“Vũ Tuấn? Bạch liên hoa, cô nghĩ cô là ai mà có quyền kêu tên anh ấy thân thiết như thế. Đúng là đồ mặt dày không biết xấu hổ. Bà đây hôm nay sẽ xé nát bộ mặt giả tạo của c‹ Nói xong, tay còn lại chuẩn bị túm chặt lấy hai má Bạch Lâm Yên.
Bạch Lâm Yên bị dọa sợ vội ôm đầu che kín cả mặt.
Hàn Tương Trúc cũng sửng sốt, đám bạn học còn lại vội vàng kéo ŧıểυ bá vương ra, hiện trường nhất thời trở nên hỗn loạn.
Ngay sau đó, một số bạn học đã gọi điện cho giáo viên phụ trách khu nội trú, giáo viên và các bạn cùng lớp khó khăn lắm mới tách được ŧıểυ bá vương ra ngoài.
Tuy nhiên, ŧıểυ bá vương vẫn chưa chịu dừng lại, tiếp tục mắng chửi.
“Bạch liên hoa, tốt nhất từ nay về sau cô đừng có bén mảng lên tầng của chúng tôi, nếu không tôi gặp cô lần nào thì đánh lần đó. Còn nữa, Tương Trúc là bạn tốt của tôi, bất kể là vì lý do gì, cô còn xuất hiện trước mặt cậu ấy nữa tôi cũng sẽ không tha cho cô”
Bạch Lâm Yên từ trước đến nay đều là nữ sinh tài sắc vẹn †oàn, trên người tràn đầy ưu thế vô hạn, lúc này lại trông vô cùng chật vật, tóc tai bù xù rối như tổ quạ, đỉnh đầu còn bị mất một chỏm tóc do bị ŧıểυ bá vương nắm kéo hồi nấy, tuy rằng gương mặt cô luôn đựơc che chắn cẩn thận nhưng trong lúc ẩu đả vẫn không tránh khỏi bị cào cấu gây ra nhiều vết xước.