Phía sau cậu cách hai hàng là ánh mắt Bạch Ức Chỉ xoay qua lại trên người Bạch Lâm Yên và Lục Vũ Tuấn.
Suy nghĩ nửa ngày, cô ấy cũng không nghĩ ra, vì sao Lục Vũ Tuấn lại chuyển sang Nham Hoa.
Vì thế, cô ấy đẩy Lạc Vinh Quyết ở một bên, nhỏ giọng hỏi: “Này, cậu nói Lục Vũ Tuấn ở Tuyên Ưng cao cấp như vậy, từ trường quý tộc hàng đầu Hà Thành chuyển đến chúng ta, là vì cái gì chứ?”
Cô ấy thật sự là quá tò mò, không được, cuối tuần này nhất định phải tìm cơ hội hỏi một chút, không hiểu sao, Lục Vũ Tuấn này bị gì không biết!
Lạc Vinh Quyết nhìn bóng lưng Lục Vũ Tuấn, cũng vẻ mặt khó hiểu: “Cậu không phải từ nhỏ đã ở cùng nhà họ Lục, với những người đó là bạn học sao? Cậu không biết, làm sao tôi biết được!”
Một buổi sáng, tin tức lớp ba mươi từ Tuyên Ưng chuyển đến một chàng trai đẹp trai đã lan truyền khắp khuôn viên Nham Hoa.
Tất cả ŧıểυ sử của Lục Vũ Tuấn vào buổi sáng đã bị bạn học Nham Hoa tò mò lột sạch.
“Chúa ơi! Cậu ấy dĩ nhiên chính là lục Vũ Tuấn, thần đồng y tế bảy tuổi đã nổi danh toàn cầu?” . Ủng hộ chính chủ vào ngay ~ TRUМt ruyen. мE ~
“Nhà họ Lục năm đó giật gân sinh ra một đứa trẻ thông minh ở Hà Thành? Chúa ơi, tại sao cậu ấy lại đến trường của chúng ta?”
“Đúng vậy, đúng vậy, điều này thật kỳ lạ! Tôi vừa hỏi thăm, thành tích của cậu ấy ở Tuyên Ưng vẫn duy trì ở top năm trong lớp!”
“Tôi đã thấy, đó là một vị thần đồng trong học tập! Tuy nhiên, thật không thể tin được cậu ấy lại đến trường của chúng tai Bạch Lâm Yên nghe bạn học nghị luận, khóe miệng, lông mày đều đắc ý giương lên. Nhớ tới khả năng cô ta tự cho là đúng, nhịn không được cười khẽ lên tiếng.
Các bạn cùng lớp bên cạnh cô ta không hiểu hỏi: “Bạch Lâm Yên, cậu cười cái gì vậy? Đúng rồi, trường trung học cơ sở của cậu cũng cùng trường với Lục Vũ Tuấn, lại còn là bạn cùng lớp nữa! Cậu có biết những chuyện nội bộ hay không?”
Học sinh trung học vẫn luôn tràn ngập sự tò mò.
Bạch Lâm Yên lộ ra một nụ cười vừa phải trên mặt, giống như một cô gái dịu dàng lễ độ, cô nhìn thoáng qua chỗ ngồi bên cạnh, Lục Vũ Tuấn sau giờ học còn chưa trở về.
Vì vậy, giọng nói của cô ta nhẹ nhàng nói, “Tớ và Lục Vũ Tuấn là bạn cùng lớp trong ba năm ở trường trung học cơ sở.
Vào thời điểm đó, cậu ấy là lớp trưởng, tớ là một thành viên của ủy ban học tập!”
Nói đến đây cô ta dừng lại một chút, nhìn thoáng qua cửa phòng học, xác định Lục Vũ Tuấn còn chưa trở về, mới cố ý dùng tay khép tóc lại nói: “Nói ra thì cũng hơi ngượng ngùng, khi đó, bạn học trong lớp đều nói, Lục Vũ Tuấn từng lén nhìn tớ, hình như đang thầm mến tớ! Nhưng sau đó tớ chỉ quan tâm đến việc học tập, và không quan tâm đến điều này!”
Sau khi nói xong, cô ta lại giả bộ vẻ mặt cực kỳ ngượng ngùng, cẩn thận dặn dò bạn học bên cạnh: “Các cậu ngàn vạn lần đừng đi ra ngoài nói nhảm! Lục Vũ Tuấn có thể là vì những lý do khác mới đến trường chúng ta. Chắc chắn không phải vì tớ đâu”
Bạch Lâm Yên cố ý điều chỉnh tin tức kỳ thật chính là để cho càng nhiều người tin lời cô ta nói. Những người tò mò đang nghe, nhất là các học sinh nữ, cô ta dặn dò càng muốn bọn họ giữ bí mật, thì bí mật này chắc chắn sẽ lưu truyền ra rất nhanh.
Không, Bạch Lâm Yên nói những thứ này cũng có lý do của cô ta.
Bản thân cô ta cũng cao gần một mét bảy. Làn da trắng nõn, ánh mắt ẩm ướt sáng ngời, cầm kỳ thư họa trên cơ bản mỗi một thứ đều học được. Đặc biệt là hội họa và khiêu vũ, đã giành được giải nhất trong cuộc thi thành phố!
Cô ta đã là một bông hoa trong trường học với biệt danh là cô gái tài năng được công nhận ở Nham Hoa.
Chính bản thân cô ta cũng đã bị sốc bởi tài năng của mình tại bữa tiệc năm mới của trường.