Chúng ta biết rõ khi con gái của hắn hành hạ Nhị Bảo, anh đã nói anh sẽ trả thù thay Nhị Bảo và khiến nhà họ Hoàng bọn họ phải trả giá”
“Anh đã bắt đầu lên kế hoạch từ lúc đó rồi sao?” Mạc Hân Hy kinh ngạc hỏi.
Lục Khải Vũ khế gật đầu: “Đúng vậy, vì phải làm cho tên cáo già này mắc bẩy, anh đã sử dụng tất cả mối quan hệ với mọi người ở Hà Thành, còn mua chuộc được cả thư ký của ông ta nữa. Mọi nhất cử nhất động của ông ta đều nằm trong tầm kiểm soát của anh. Chỉ cần ông ta điều tra, nhất định sẽ nhận được tin tức thông báo từ chính phủ. Quả thực sẽ chuẩn bị xây dựng một trường học ở khu đó”
“Sau này, ông ta cuối cùng cũng tin. Sau đó ông ta đã vay ở đâu đó hơn một tỷ nhân dân tệ để có thể mua một khu đất ở gần đó. Bây giờ có lẽ ông ta đang rất hối hận. Vì để bù vào số tiền đã vay nợ, ông ta đã âm thầm bán cổ phiếu đại hạ giá của nhà họ Lục”
Mạc Hân Hy vô cùng tò mò: “Vị trí địa lý của khu đổi mới trọng điểm phía Đông quả thật là rất được. Nếu ông ta thật sự sẽ xây dựng một khu dân cư, tuy không kiếm được tiền, nhưng cũng không bị thâm hụt quá nhiều. Tại sao ông ta lại vội vàng đi bán cổ phiếu đại hạ giá của nhà họ Lục để làm gì?”
Nhớ lại những chuyện xảy ra sau đó, tâm trạng của Lục Khải Vũ trở nên tốt hơn.
“Chính quyền địa phương quả thật có một dự án công trình lớn, nhưng lại không phải để xây dựng trường học mà là xây dựng nhà máy xử lý nước thải. Em thử nghĩ lại xem, xây dựng một nhà máy xử lý nước thải ở gần khu dân cư có phải thích hợp không?”
“Khu vực đó chỉ thích hợp trồng cây xanh, cho dù là xây dựng nhà máy thì cũng phải cân nhắc một chút! Dù sao, bây giờ Duy Khánh cũng đã lớn hơn một tuổi rồi.
Nhìn biểu cảm tràn đầy tự tin trên khuôn mặt Lục Khải Vũ, Mạc Hân Hy nhẫn nại nhắc nhở anh: “Nhà họ Hoàng nắm giữ ba mươi phần trăm cổ phần của tập đoàn nhà họ Lục. Nếu việc bán đại hạ giá cổ phiếu của tập đoàn nhà họ Lục không phải là một chuyện tốt thì có thể sẽ khiến cho bên ngoài cùng khủng hoảng theo.”
“Vợ à? Sao em lại thông minh như vậy chứ? Mắt chọn người của Lục Thần Vũ anh cũng tốt đấy chứ” Lục Khải Vũ ôm Mạc Hân Hy rồi lại khẽ hôn cô một cái.
Mạc Hân Hy đẩy anh ra: “Anh đã nghĩ ra biện pháp giải quyết vấn đề này chưa?”
“Đương nhiên là anh đã nghĩ ra cách giải quyết, chồng em là ai cơ chứ, anh là bá chủ thương nhân nổi danh khắp Hà Thành này đấy. Em cứ yên tâm, anh đã sớm sắp xếp người tiếp cận ông ta từ lâu rồi. Hai bên đã muốn thỏa thuận ổn thỏa để mua lại hai mươi phần trăm cổ phần của công ty Duy Khánh”
“Hơn nữa sớm muộn gì Ngô Chính Quang cũng tham ô công quỹ, làm giả sổ sách, lợi dụng đài truyền hình Nguyệt Tú để biển thủ tiền quỹ, chuyện này căn bản cũng không khiến bên ngoài khủng hoảng”
“Nhưng có điều nhân tố quyết định trong chuyện này chính là chị Bình, vì chỉ có chị Bình mới có thể có được bằng chứng xác thực cho.
thấy Ngô Chính Quang làm giả sổ sách. Những chuyện bí mật này người ngoài căn bản không thể có được bằng chứng. Vì vậy bây giờ đành phải để Khải Dã và Cửu Nhạ chịu oan ức một chút”
Lục Khải Vũ trong lòng vẫn cảm thấy có chút áy náy khi nhớ đến ánh mắt đau khổ, u ám của em trai mình khi nghe tin Lưu Cửu Nhạ rời khỏi Hà Thành.
Mạc Hân Hy nhìn anh lên kế hoạch một cách hoàn hảo không thể chê vào đâu được, chỉ chờ cha con Duy Khánh gặp xui xẻo mà thôi.
Chỉ có như vậy cô mới có thể yên tâm.
Nhưng khi nhớ tới Lưu Cửu Nhạ, cô khẽ thở dài một tiếng: “Không biết đến lúc đó Cửu Nhạ còn có thể tha thứ cho Khải Dã hay không!
Chúng ta vẫn là nên đem chuyện này nói thật cho Cửu Nhạ đi!”
“Bây giờ Cửu Nhạ đang ở đâu?” Đã nói được một lúc lâu rồi mà bây giờ Lục Khải Vũ mới nhớ và hỏi Lưu Cửu Nhạ đã đi đâu rồi.
“Bác sĩ nói cô ấy có nguy cơ sảy thai cao, em đã đưa cô ấy tới phòng khám nhà họ Tôn, nhờ bác sĩ Tôn chăm sóc cho mẹ con cô ấy.
Chồng à, anh có muốn nói với Khải Dã để cậu ấy đi tìm Lưu Cửu Nhạ không!”