“Những ngày qua, sau khi Minh Huệ qua đời, tôi đã nhờ Lưu Dũng đi điều tra, sở dĩ cảnh sát truy bắt ŧıểυ Khê là do Long Anh Vũ giở trò quỷ.
Anh ta cố tình bắt Lý Mẫn giả chết và cung cấp tài liệu cho cảnh sát, để cảnh sát điều tra Minh Huệ”
“Đúng vậy, Minh Huệ quả thực đã làm rất nhiều chuyện xấu, cô ấy nên bị pháp luật trừng trị. Tuy nhiên, Long Anh Vũ anh ta không phải hạng người tốt lành, dựa vào đâu anh ta có thể hưởng thụ hết mọi thứ ở nhà họ Mộ”
“Tôi đi Châu Âu là muốn vạch mặt Long Anh Vũ trong bữa tiệc mừng thọ của ông cụ Mộ”
“Nhưng nào ngờ, vừa trà trộn vào đã bị người khác phát hiện”
Sau khi nói xong, trên mặt Sở Thần Dật tràn đầy chán nản.
“Làm sao cậu vào được?” Lục Khải Vũ cảm thấy có chút kì quái, nói thật, cách ăn mặc của Sở Thần Dật, đặc biệt là chiếc mặt nạ hình mèo trên mặt rất thu hút người khác.
“Tôi và Lưu Dũng mua chuộc tài xế khách sạn chịu trách nhiệm buổi tiệc lần này, trốn ở sau xe hàng lẻn vào trong”
Lục Khải Vũ nhíu mày, anh luôn cảm thấy có gì đó rất kì lạ.
Có thể nhận tổ chức tiệc mừng thọ của nhà họ Mộ chắc chắc phải là khách sạn cao cấp nhất Châu Âu. Theo cách quản lý, đúng ra họ tuyệt đối không thể để người ngoài có cơ hội lẻn vào bằng cách thông qua họ.
Mạc Hân Hy chợt phát hiện rằng có gì đó không đúng: “Lưu Dũng đâu? Chẳng phải anh bảo Lưu Dũng đi chung với anh sao? Anh ta đâu?”
“Anh ta lanh lợi hơn tôi và bỏ chạy trước”
Sở Thần Dật vừa dứt lời, tiếng bước chân từ ngoài cửa truyền đến.