70, Quân Tẩu Mang Đầy Vận May

Chương 24

Trước Sau

break

Nhà họ Lục cộng với nhà mấy đứa nhỏ được chia tổng cộng hai con cá. Ai nấy đều thấy ổn, không ai ý kiến.

Dù sao thì đám nhóc này cũng là người trực tiếp kéo cá lên, được chia nhiều hơn cũng hợp lý.

Nhưng đời mà, đâu thể thiếu người thích làm màu.

Đội trưởng vừa chia cá xong thì lập tức có người lên tiếng phản đối.

“Đội trưởng, chia vậy là không công bằng! Viện trí thức chúng tôi đông người như vậy mà chỉ được ba con cá, còn nhà người ta lại được hẳn hai con?”

Người đứng ra chính là một nữ trí thức mới tới tháng trước, tên Đỗ Lệ, từ Thượng Hải chuyển về.

Đội trưởng cau mày nhìn cô ta, giọng lạnh tanh:

“Nếu cô thấy không công bằng thì tự xuống sông mà kéo cá. Miễn là cô có thể bắt được từng đó cá như bọn nhỏ, tôi sẵn sàng chia một nửa số cá cho viện trí thức của cô.”

“Đội trưởng, vậy thì ông làm khó người ta quá rồi! Cá sông mà dễ bắt vậy, chúng tôi đã đi từ lâu rồi!” Đỗ Lệ phản bác.

Đội trưởng bật cười khẩy: “Cô biết là khó bắt mà. Vậy sao hôm nay người ta kéo được, cô lại đòi chia bằng? Nếu còn dám nói nhảm nữa thì ba con cá bên viện trí thức khỏi chia luôn.”

Vừa nghe đội trưởng nói xong, đám trí thức trẻ trong viện đều biến sắc mặt.

Riêng Đỗ Lệ thì càng tức hơn, đang định tiếp tục mở miệng thì một nữ trí thức trẻ bên cạnh đã vội vàng bịt miệng cô ta lại, không cho cô ta nói tiếp.

Cuối cùng, chẳng còn ai dám nói câu nào phản đối nữa, ai nấy đều xách phần cá được chia của nhà mình quay về.

Về đến viện trí thức, nữ trí thức trẻ kia mới buông tay ra khỏi miệng Đỗ Lệ.

Đỗ Lệ khó chịu nhìn người kia, bực bội nói: “Triệu Bình, sao cậu không để tớ nói hết lời? Đội trưởng rõ ràng thiên vị dân trong đội, chúng ta ở viện trí thức lẽ ra phải đoàn kết lại phản kháng tới cùng mới đúng.”

Triệu Bình liếc cô ta một cái rõ dài. Nếu không sợ con ngốc này làm liên lụy cả viện trí thức, cô còn lâu mới thèm ngăn.

Đỗ Lệ không nghe được lời giải thích nào, lại còn bị lườm một cái, lập tức thấy không vui chút nào.

“Này, Triệu Bình, ý cậu là gì đấy? Tớ không sợ quyền uy, dám tranh luận với đội trưởng là vì lợi ích của mọi người trong viện trí thức, vậy mà cậu không những không ủng hộ còn bịt miệng tớ, bây giờ lại nhìn tớ bằng ánh mắt đó. Cậu còn coi tớ là đồng chí cách mạng không đấy?”

Triệu Bình cũng đâu phải người dễ chịu, bị Đỗ Lệ nói vậy, cơn giận cũng bốc lên.

“Cậu tranh thủ lợi ích cho chúng ta á? Tớ không biết chúng ta cần cậu tranh thủ cái gì đấy. Đội trưởng xử lý mọi chuyện công bằng, bao nhiêu năm nay đều đối xử như nhau với trí thức trẻ trong viện. Chưa ai thấy ông ấy thiên vị bao giờ.”

Đội trưởng Hồng Kỳ thực sự được coi là công tâm rồi. Hồi bọn họ mới đến đội, ông còn đặc biệt quan tâm, phân công mấy việc nhẹ nhàng hơn cho họ.

Lúc bị phân đi làm cùng dân trong đội, nếu có ai chê bai trí thức trẻ thì ông cũng chủ động đi nói chuyện để tháo gỡ.

Ngay cả suất vào đại học Công Nông Binh cũng đều cho họ cạnh tranh công bằng, khác hẳn với mấy đội khác, suất học phụ thuộc vào việc ai biếu quà nhiều.

Đỗ Lệ nhìn Triệu Bình đầy sửng sốt, như không thể tin nổi cô ấy lại nói ra những lời như vậy.

“Cậu... đúng là không thể nói lý! Rõ ràng họ đối xử phân biệt với chúng ta, vậy mà cậu vẫn dám mở miệng nói dối!”

“Người không biết lý lẽ là cậu thì có. Cậu tự hỏi lại mình xem, từ lúc đến viện trí thức đến giờ, cậu đã gây ra bao nhiêu chuyện rồi hả?” Bạch Tĩnh cuối cùng không nhịn được nữa, lạnh giọng quát.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc