70, Pháo Hôi Mang Không Gian Xuống Nông Thôn Làm Quân Tẩu

Chương 3

Trước Sau

break

Sau khi trấn an con gái xong thì Dương Lai Đệ lại nặn ra nụ cười tươi tắn, quay sang Lý Diệu Tình:

“Tiểu Tình, con cũng biết chị con là người nóng tính lại thật thà, đâu có biết con chỉ đang đùa với nó thôi!”

Sắc mặt Lý Diệu Tình cũng dần lạnh đi.

“Dì Dương, tôi không đùa đâu. Những gì tôi nói là thật, tôi sẽ không thay cô ta đi lao động nông thôn.”

Giọng cô dứt khoát, không để lại kẽ hở nào khiến Dương Lai Đệ không giữ nổi nụ cười trên mặt nữa.

Nhất là hai chữ “dì Dương” kia, trước giờ con nhỏ chết tiệt này vẫn gọi bà là “mẹ” cơ mà.

Sau một hồi trầm ngâm, Dương Lai Đệ lại nặn ra một nụ cười, nhưng ánh mắt thì lạnh hẳn.

“Tiểu Tình à, hàng xóm láng giềng quanh đây đều biết con sắp xuống nông thôn rồi, giờ con nói không đi nữa, chẳng biết người ta sẽ bàn ra tán vào thế nào.”

“Còn cha con nữa, khi nghe nói con tự nguyện thay chị thì ông ấy vui lắm đó! Còn bảo dì chuẩn bị thêm vài bộ đồ mới cho con mang theo nữa!”

Nguyên chủ mất mẹ từ nhỏ nên luôn để tâm tới người cha ruột này.

Trước kia mỗi khi nguyên chủ không muốn làm gì, chỉ cần Dương Lai Đệ nhắc đến cha thì cô ấy sẽ lập tức ngoan ngoãn nghe lời.

Lần này Dương Lai Đệ cũng định giở lại chiêu cũ, nhưng chưa kịp mừng thì đã nghe lời từ chối thẳng thừng như hắt gáo nước lạnh của Lý Diệu Tình.

“Dì Dương, dì khỏi phải tốn công nữa. Dù gì tôi cũng sẽ không đồng ý đi thay cô ta đâu. Nếu không còn chuyện gì nữa thì mời dì và cô ta ra ngoài, tôi cần nghỉ ngơi.”

Lý Diệu Tình chẳng buồn khách sáo, dứt khoát đuổi người.

Căn nhà này là do ông bà ngoại của nguyên chủ mua cho mẹ cô ấy là Vương Ngọc Phân, sau đó bà đã sang tên cho con gái mình.

Cũng vì thế mà giờ nguyên chủ mới có thể ở riêng một mình trong căn nhà này.

Chờ hai mẹ con Dương Lai Đệ rời đi, Lý Diệu Tình nhắm mắt lại.

Nhưng cô không ngủ mà đang suy nghĩ xem bước tiếp theo nên làm gì.

Dù bất ngờ xuyên đến đây nhưng cô cũng hiểu rõ, muốn quay về cũng là điều không thể.

Tuy thời đại này thiếu thốn đủ thứ nhưng vẫn còn khá hơn tận thế gấp mấy vạn lần.

Ít nhất ở đây không phải chịu cảnh ngày nào cũng chiến đấu với xác sống, cũng không cần nơm nớp lo mình biến thành một con quái vật không ý thức.

Chỉ là hiện tại đang trong giai đoạn thập niên 70, cô nhớ cần phiếu mua hàng mới có thể mua được vật tư cần thiết.

Mẹ của nguyên chủ vốn là tiểu thư nhà giàu, cũng để lại cho con gái không ít đồ tốt. Nhưng giờ tất cả đều nằm trong tay người cha tệ bạc kia.

Xem ra cô phải tìm cách lấy lại những thứ đó đã.

Không thì đến cả việc lo cái ăn cái mặc còn khó nói gì tới chuyện khác.

Ước gì dị năng không gian của cô cũng xuyên theo luôn thì tốt biết mấy, trong không gian ấy còn chứa đầy vật tư quý giá.

Nghĩ vậy, Lý Diệu Tình lập tức thử cảm ứng không gian của mình.

Không ngờ niềm vui lại đến một cách bất ngờ!

Giây tiếp theo cô đã đứng trong một không gian hoàn toàn xa lạ.

Quan sát một lúc, cô nhanh chóng nhận ra đây chính là không gian của cô ở kiếp trước!

Đặc biệt là đống vật tư bên trong, toàn là thứ mà cô từng liều mạng giữa tận thế để gom góp được.

Nhưng điều khiến cô ngạc nhiên hôn là giờ cô lại có thể trực tiếp bước vào không gian này.

Kiếp trước, không gian chỉ có thể chứa đồ chết, vật sống hoàn toàn không vào được, cô càng không thể bước vào trong như thế này.

Chẳng lẽ sau khi xuyên không thì không gian cũng được “nâng cấp” theo ư?

Khi cô còn đang suy nghĩ thì bụng bỗng réo ầm lên.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc