Jenny về nhà trong một tâm trạng hết sức "xúc động đậy".Cô ấy lúc này trông cứ như một núi lửa đang sắp phun trào.Bọn Hero, Max, Uno, Xiah đang túm tụm lại bàn cách làm cho Jenny nguôi giận.Nhưng theo tôi thấy thì mấy cái phương án của bọn nó thì chỉ "đổ thêm dầu vào lửa” thôi, nên tôi chẳng tham gia.Bình thường thì tôi ko để ý và thậm chí là chạy trốn mấy cái việc gì liên quan đến bọn con gái (bọn chúng là chúa rắc rối, nên tránh xa thì hơn) nhưng hôm nay lại khác,tôi bỗng thèm được nghe giọng nói của cô ấy, được thấy cô ấy cười.Vì thế nên tôi quyết định sẽ thử một lần phá bỏ thói quen của mình....
-Này, ăn đi cho hạ hỏa-tôi chìa ra cho Jenny một quả cam chín mọng, vàng ươm.
Cô ấy ngước lên nhìn tôi với đôi mắt hết sức ngạc nhiên, cả khuôn mặt hiện lên dấu chấm hỏi to đùng.Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi chủ động nói chuyện với cô ấy.
Jenny.
Tôi thật sự là ko tin vào mắt và tai của mình.Đây là Mic sao?anh ta nói chuyện với tôi sao? Hình như là tôi nằm mơ.
-Way!bộ anh lạ lắm hả?-Mic vẫy vẫy tay trước mặt tôi
Chưa kịp nghe câu trả lời của anh ta thì bỗng từ đâu Uno chạy đến chỗ tôi và đặt lên tay tôi một thỏi chocolate:
-Ăn đi Jenny, kẹo ngon lắm, anh mới mua từ...tháng trước đó-anh ta cười hì hì.
-Đây con gái cưng, bánh bông lan của bố để dành cho con nè-Xiah giúi vào tay tôi một cái bánh.
-Ơ...-tôi đang chưa biết chuyện gì xảy ra thì Hero cũng đi đến:
-Trời lạnh ăn khoai lang nướng là tuyệt hảo đấy.Khoai nóng hổi vừa thổi vừa ăn đây.-anh ấy chìa ra trước mặt tôi một bịch đựng đầy khoai.
-Cô thích ăn táo đúng ko Jenny? Ở đây tôi có một quả này, vừa ngọt vừa giòn-Max cũng tham gia vào công cuộc tấn công tôi bằng thức ăn.
Trời bên ngoài đang rất lạnh thế nhưng tôi lại đổ mồ hôi ròng ròng vì bị vây quanh bởi 5 người và đủ thứ bánh trái của bọn họ.Ko biết mấy người này hôm nay bị làm sao hết rồi ấy.
-Thôi đủ rồi, em đâu phải là khủng long mà cho ăn tạp đủ thứ hết vậy?-tôi nhăn nhó.
-Thì bọn anh chỉ mún làm cho em nguôi giận thôi mà-Uno phân trần.
-Vô duyên!em bực mình thì liên quan gì đến các anh?
-Sao lại ko?cô lúc ấy trông rất là kinh dị đấy, còn dữ hơn sư tử Hà Đông nữa ấy chứ!-Max kể lể
-MAX-tôi chưa kịp phản ứng gì thì 4 người còn lại đã hét lên và chạy đến bịt mồm anh ta lại.
-Em đừng giận Jenny, cứ việc ngồi ăn đi, bọn anh sẽ xử hội đồng nó cho em.-Hero nhìn tôi cười và nói.
-Nhào vô làm thịt nó đi anh em-Xiah hét lên và ngay sau đó là 4 người xông vô vật Max ra sàn.Người thì giữ cổ, người kéo tay, chân, người cù lét...Max thì nằm giãy giụa và cười sằng sặc như... người đang lên cơn.Tôi thấy cũng hơi tội cho Max nên cũng nhào vô cái đám lộn xộn đó để cứu anh ta.
Sau một hồi chiến đấu ko biết mệt mỏi, cuối cùng tôi cũng chẳng biết tại sao mình lại bị nằm chỏng gọng dưới sàn, đè lên người tôi là Max, trên Max là Mic, típ nữa là Hero, đến Uno và người nằm trên cùng là bố Xiah của tôi.
Các bạn hãy thử tưởng tượng xem một cô gái yếu đuối như tôi lại bị 5 người con trai to cao như hộ pháp đè lên trên thì thở còn ko được huống hồ gì là cử động để thoát ra ngoài?
-Ủa?Jenny, con đâu rồi?-Xiah ngồi dậy và hét toáng lên
Mọi người cũng lần lượt ngồi dậy và nhìn quanh quất tìm kiếm tôi.Thế nhưng bọn họ lại ko hề để ý là tôi đang nằm dưới đất.Sau khi vận dụng hết chút sức lực còn lại để đứng dậy thì tôi bỗng lăn đùng ra bất tỉnh nhân sự, ko còn biết trời trăng mây gió gì nữa.