Quán Bar nhộn nhịp vẫn như ngày nào. Nhưng, không phải ai vào quán và ngồi trong đấy cũng đều mang cảm giác sôi động như điệu nhạc. Một số người vào chơi vì vui, vì thích, nhưng cũng có một số là vì buồn, vì đau mà đến. Tìm rượu giải sầu, lắc lư theo điệu nhạc để vơi đi nỗi đau, tìm kiếm một ai đó ôm ấp để quên đi chuyện cũ. Quán Bar, nơi tụ tập của nhiều loại người. Không phải ai hư mới đến đây, không phải dân ăn chơi sành điệu mới được ghé vào. Cũng có những con người ngoan hiền, đến đây chỉ muốn thưởng thức một chút cuộc sống về đêm, muốn được mở rộng tầm mắt hơn.
Đến giờ hẹn, Gin có mặt tại quán Bar. Cô nàng vẫn ăn diện như ngày nào. Bao nhiêu ánh mắt đều nhìn cô mỗi lần cô lướt qua. A, kia rồi, Joyce vẫn luôn có mặt trước giờ hẹn để chờ cô, đúng là ra dáng đàn ông mà.
Gin nhẹ nhàng bước tới từ phía sau, lấy hai tay khẽ che mắt Joyce lại. Hơi bất ngờ, nhưng sau đó, Joyce cười, nắm lấy bàn tay xinh xắn của Gin “Em tới rồi à?” “Hì!” Họ ngồi cạnh nhau, tươi cười, trò chuyện như mọi ngày.
“Ah...anh” Gin kêu lên khi Joyce chợt hôn nhẹ lên cổ cô. Nơi mà Joyce kéo Gin vào căn phòng riêng tư dành cho khách ở tại quán Bar đó. Cô ngồi lên đùi anh, khẽ chạm lấy bờ môi ấy.