[18+] Đồ Biến Thái! Tránh Xa Tôi Ra!
Chương 120: Căn trọ
Màu nền
Màu tối
Mặc định
Xám nhạt
Xanh nhạt
Xanh đậm
Vàng nhạt
Màu sepia
Vàng đậm
Vàng ố
Font chữ:
Palatino Linotype
Bookerly
Segoe UI
Patrick Hand
Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
Chiều cao dòng:
100
120
140
160
180
200
Kích cỡ chữ:
Khóa “Cạch” cửa, Fuu lại nhào đến chỗ Nigi, siết cô vào lòng “Người hồi nãy là hàng xóm của anh” “Ah...em biết mà” “Chị ta lúc nào cũng tỏ ra thân mật thế, chủ yếu là để nhờ vả thôi” Vừa nói, anh vừa luồng tay vào sờ soạng khắp người cô. Hai bờ môi quấn lấy nhau không ngừng, họ cứ thế mà chạm vào nhau, từng chút một, càng thêm nóng hổi. Tiếng chuông cửa lại vang lên. Fuu đành phải kiềm chế bản thân lại, anh hậm hực bước ra mở cửa. “Fuu à, cậu thật sự sẽ dọn đi sao?” Là giọng con trai, chắc là hàng xóm nữa thôi. Xem ra Fuu này cũng rất được lòng người xung quanh nên có nhiều người đến hỏi han thế. Hai người họ đứng đó nói chuyện mặc cho Nigi một mình ôm chăn quấn quanh mình. Fuu nhanh chóng kết thúc cuộc chia ly và nhận được từ đối phương một hộp bánh. Vừa đóng cửa lại, anh tính nhào đến bên Nigi thì lại có thêm người đến bấm chuông. Nigi nhìn khuôn mặt anh lúc đó, hẳn là bực bội lắm. Cô khẽ ôm miệng cười, cũng đúng thôi, anh phải nhịn lắm cơ mà, đang lúc lửa sắp được bùng lên nữa. Tiếp khách hàng xóm, anh cố tỏ ra lịch sự thân thiết vì dù sao, họ đến cũng vì anh, nhưng trong bụng lại bấm tính đếm xem còn bao nhiều sẽ lần lượt kéo đến nữa. Vị khách cuối cùng cũng đã đi, anh đóng cửa lại, thở nhẹ nhõm. Lầm lì bước đến chỗ Nigi, anh liền nằm ì ra bên cạnh. “Anh không sao chứ?” “Mất hết cả hứng” Đảo mắt lém lỉnh, Nigi bảo “Ưm...Mà, nếu vậy thì thôi vậ....Á!” Fuu bất thình lình vật cô xuống, kéo tấm mền mà cô ôm nãy giờ ra. Không nói gì, anh tiếp tục công cuộc hình sự của mình lúc nãy. Bầu không gian nhanh chóng trở nên nóng bỏng với những cái hôn thắm thiết của hai người. Anh thầm nhủ, lần này ai tới nữa, anh cũng sẽ mặc kệ, vì một khi anh đã tiến sâu vào cô rồi, thì đừng mong anh có thể kìm lại. Bọn con trai nào cũng thế thôi, tới nước này rồi mà bị làm phiền, hẳn sẽ tức giận cỡ nào. May mắn rằng, không còn tiếng chuông nào vang lên nữa, nên cả hai có thể tận hưởng giây phút nồng cháy ở bên nhau này. “Ah...” Cả một vùng trời như chỉ của riêng hai người vậy, cảm giác cọ xát vào nhau ngày càng mạnh hơn. Những kɧoáı ©ảʍ này, chỉ có thể cảm nhận rõ khi cả hai cùng nguyện hòa chung với nhau, siết chặt nhau, cảm giác được phái mạnh đang hăng hái thế nào và cho ngắm nhìn phái đẹp của họ sung sướиɠ ra sao. Nigi cắn răng nắm chặt lấy ga nệm, trong khi Fuu phong độ ngày càng đi lên, càng nâng niu hơn cái cơ thể người con gái đang bốc lửa lên vì anh. Đột ngột, anh chồm người lên, đẩy thật mạnh vào âm đ*o Nigi khiến cô phải thốt lên. Nóng quá, những giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng chảy vào trong tử ©υиɠ cô, thật nhiều, rồi tràn ra ngoài khi Fuu nhẹ nhàng rút cậu bé của mình ra. Anh ôm hôn cô thật thắm thiết, rồi thì thầm vào đôi tai còn đang đỏ ửng ấy “Anh yêu em” Tất nhiên, Nigi cũng không quên đáp lại “Em cũng yêu anh”.
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Ngôn tình Sắc, Sủng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại