Dương lôi ra cả đống câu từ ngon ngọt, đem nhan sắc, tài năng của Mỹ Liên đưa lên tận mây xanh, khiến nàng nhiều lúc đỏ cả mặt: "Quái! Thằng này hôm nay ăn gì mà miệng ngọt xớt vậy?"
Dương ȶᏂασ ȶᏂασ chém gió, đến khi nghĩ lại thì bản thân hắn cũng cảm thấy mắc ói, mà không ngờ ả Mỹ Liên lại thích thú lắng nghe, lại còn hỏi đi hỏi lại những đoạn nghe chưa hiểu, thỉnh thoảng môi hồng lại cười lên tạo ra nét xinh mà quyến rũ nghiêng nước nghiêng thành...
"Chị cười đẹp như thế thì chết em rồi!" Dương cảm thán.
"Gì mà chết?"
Dương cười khổ nói: "Chị nghĩ xem, đàn ông mà thấy phụ nữ đẹp, lại ăn mặc khêu gợi như chị, làm sao mà nhịn nổi? Nói ra thì chị cười chứ em là em thèm chị lắm rồi, mà chị xem em liệt như vầy..."
"Quỷ!" Mỹ Liên đỏ mặt đánh nhẹ lên vai Dương, nàng không ngờ thằng nhóc này nói thèm mình mà mặt thì rất ngây thơ thật thà, khiến trong lòng nàng không sinh ra chán ghét mà ngược lại còn tò mò thích thú.
Thấy mặt đẹp ửng hồng, Dương nổi hứng tiếp tục trêu ghẹo: "Chị Liên này... em có chuyện này nhờ chị giúp được không..."
"Chuyện gì em?"
Dương xấu hổ nói nhỏ: "Mấy ngày nay không có động đậy tay chân được, lại không có tắm, chỉ được chị lau sơ tay chân, nên..."
"Nên sao?" Mỹ Liên đã thấp thoáng đoán ra vấn đề, mặt càng thêm đỏ.
"Chỗ đó ẩm, nó ngứa... Chị lau qua giúp em được không..."
Đắn đo một hồi, nàng then thẹn: "Thôi... kỳ lắm..."
Dương mếu máo: "Chị mà không lau giúp, nó ngứa quá... hoại tử thì khổ đời em..."
"Có chuyện đó nữa hả?" Mỹ Liên trợn mắt, trong người nàng không có thứ đó nên không chắc Dương nói thật hay giỡn. Thường thì khi Dương muốn đi vệ sinh, Liên phụ trách dìu hắn vào nhà vệ sinh và giúp hắn kéo quần, nhưng chưa từng nhìn lén dươиɠ ѵậŧ hắn. Nghĩ đến đây, tò mò trỗi dậy, Mỹ Liên đi lấy một thau nước ấm cùng khăn đến lau người cho Dương.
Như mọi lần, Liên nhúng khăn lau qua mặt, cổ, tay chân của Dương, sau đó cới nút áo hắn ra, lau phần ngực và bụng săn chắc. Dương nằm thư thái nhắm mắt hưởng thụ cảm giác mát rượi, dịu dàng thoải mái pha lẫn hương da quyến rũ của Mỹ Liên, đôi lúc tóc mượt khẽ lướt qua mặt Dương tạo cảm giác si mê tựa như một nụ hôn vô hình.
Mỹ Liên thoáng chần chừ khi không còn chỗ nào để lau cho Dương, trừ phần trong quần, nàng hít một hơi sâu, lấy can đảm kéo quần Dương xuống...
Vướng...
"Bảo cái đó của cậu nằm im coi!" Mỹ Liên đỏ mặt quát nhẹ.
Dương nhìn nét mặt đanh đá nhưng đầy mị hoặc của Mỹ Liên, cười thê lương: "Làm sao mà im được..."
Mỹ Liên trừng mắt với Dương, sau đó nhắm mắt tiếp tục kéo quần hắn xuống. dươиɠ ѵậŧ của Dương bị vướng trong dây thun quần, đến khi hết đà mới bật ngược lên vỗ vào phần bụng dưới của Dương nghe một tiếng bịch!
Âm thanh lạ làm Mỹ Liên tò mò mở mắt rồi thốt lên kinh ngạc, dài quá, to quá, hơn xa của chồng nàng, lại còn rất đẹp, nếu có thi dương hậu, à dương vương chứ, thì nàng lập tức bỏ biếu cho thứ này đoạt ngôi quán quân đó nha!
Mỹ Liên vô thức đưa tay định thử sờ lấy, nhưng gần chạm đến thì sực tỉnh, vội rụt tay lại. Nàng vì quá mê muội nên giật mình mà tỉnh, tim Mỹ Liên đập thình thịch, tại sao cái thứ này lại có sức mê hoặc đến vậy?
Mỹ Liên như đứa trẻ âm mưu ăn vụng, lén nhìn Dương, chỉ thấy hắn đã nhắm mắt như đang thư giản từ lúc nào, nàng dùng khăn lau nhẹ xung quanh, mắt bị con sâu béo kia thôi miên không rời. Rồi Liên lau cho hai hòn bi thâm, lau cho con sâu cứng nóng, trong đầu nàng mường tượng ra cảm giác khi con sâu này chui vào...
Lau xong, Mỹ Liên đấu tranh tâm lý rồi tiếc nuối kéo quần Dương lên, nàng trở về phòng mình, giữa hai chân đã ướt nhẹp từ bao giờ...
Chiều tối, Mỹ Liên mang cơm qua cho Dương, có vài người đến thăm nên không có gì nguy hiểm xảy ra.
Khuya, Mỹ Liên nằm trên giường, khó chịu trở mình qua trở mình lại không ngủ được, một phần vì vắng hơi chồng, một phần vì ám ảnh cái thứ dươиɠ ѵậŧ to lớn của Dương.
Mỹ Liên trong đầu thầm tưởng tượng ra cảnh Dương bước đến, đem thân hình gọn gàng săn chắc của hắn đè lên người nàng, cái thứ dươиɠ ѵậŧ hấp dẫn kia đem đặt lên đôi môi tình ẩm ướt của nàng... đẩy vào...
Không giống...
Mỹ Liên rút ngón tay ra khỏi âm đa͙σ ẩm ướt, dù tưởng tượng thế nào thì vẫn là cảm giác từ những ngón tay này đã quá quen thuộc, nàng tò mò, nàng muốn điều mới lạ...
Hành lang vắng lặng, ánh đèn hiu hắt. Bóng hình mỹ nữ khoác một lớp áo choàng mỏng chen qua ánh sáng và màn đêm. Phòng C-33, Mỹ Liên giữ một chìa khóa nên dễ dàng mở cửa, căn phòng mờ nhạt bao lấy ánh đèn ngủ.
Dương đang nằm trong phòng, có vẻ như đang ngủ rất say...
Mỹ Liên đánh liều tiến lại, nàng tò mò, nàng thèm khát, tại sao cái thứ kia lại mê hoặc đến phi thường?
Mỹ Liên quỳ xuống bên cạnh giường, gương mặt vốn đẹp chua ngoa không ngờ lại lộ ra nét lén lút đáng yêu và e thẹn...
Tay thon tóm nhẹ lưng quần...
Xuống...
Xuống nữa...
Cái thứ kia không ngờ đã cứng lên tự khi nào...
Phi thường mê hoặc...
Mắt đẹp liếc nhìn, hắn ngủ...
"Mà hắn không ngủ thì đã sao? Ta đẹp như vầy mà..."
"Nhưng mà... như vầy thì mất giá quá..."
Người đẹp thở dài...
Cửa phòng hé ra, rồi khép lại...
Bóng hình kiều mỵ như tan biến trong màn đêm...
Trong phòng, thanh niên vò đầu tiếc nuối, nếu khi đó hắn ngồi dậy, ôm nàng vào lòng, có lẽ... Trưa ngày thứ năm, tòa chung cư vắng vẻ, dưới sân có vài ba đứa con nít hồn nhiên chơi đùa. Dương lại nằm ngửa ra trên giường, chờ Mỹ Liên mang cơm trưa đến.
Hôm nay con dâu của gia trưởng mặc áo thun hai dây cùng váy ngắn, không quá mức hở hang nhưng cũng không kém phần khêu gợi.
"Ô đôi môi của chị, chỉ nghĩ đến đôi môi đẹp tuyệt trần như vậy mà ngậm vào thì em cũng muốn ra rồi!"
"Trời ơi cặp đùi này mà được úp mặt vào thì chắc liếʍ đến mòn lưỡi cũng không chán..."
"Ngực chị to đẹp như thế, nói thật chứ em muốn há miệng cắn xé lâu rồi..."
"Mơ ước của em là được đứng sau lưng chị, ôm lấy làn eo thon này, tựa vào gò mông tròn quyến rũ này... Anh Thương đánh chết em cũng mãn nguyện..."
"Thằng quỷ! Toàn nói bậy!" Mỹ Liên đánh mà như nựng lên mặt Dương, nàng lau người cho hắn, lần này đã đỡ thẹn hơn nên lau luôn vùng kín cho Dương, sau đó lại giúp hắn lau sàn nhà.
Cầm lấy cây lau nhà, Mỹ Liên nảy ra trò mới để hành Dương nên buông xuống, không dùng cây lau mà dùng khăn lau.
Thấy Liên khom người lau nền nhà có vẻ khổ cực, Dương nhắc: "Nhà có cây lau mà chị?"
"Kệ người ta!" Mỹ Liên ngước mặt lên đáp.
Dương choáng váng mặt mày, dưới cổ Liên, hai quả đào to tròn trĩu xuống như muốn rơi rụng lộ ra gần như toàn bộ.
Cái niềm mơ ước muôn đời kia dâng ra trước mặt, khiến mắt Dương bị cuốn theo không cách nào rời. Mỹ Liên liếc lên thấy Dương đang chết thèm, liền khoái chí vén tóc lên, cho Dương nhìn càng thêm rõ.
Lát sau, Liên bò ngang, cho Dương thấy đường cong cơ thể mềm mại quyến rũ của mình rồi lại xoay người, lần này là quay mông về phía Dương. Đâu chỉ có vậy, cô nàng cong eo, chổng mông cao lên, lộ hẳn lớp qυầи ɭóŧ mỏng khêu gợi về phía Dương, lại còn ra vẻ như vô tình đong đưa cái mông, lòng nàng đắc chí, thằng bại liệt này bảo đảm sẽ chết vì thèm!
Đang hí hửng, Mỹ Liên chợt cảm thấy có một cái bóng đang che lên người nàng, một bàn tay nhấn eo nàng xuống sau đó qυầи ɭóŧ nàng bị vạch ra, một thứ cương cứng nóng hổi từ phía sau cắm vào âm đa͙σ nàng.
"Aa..." Mỹ Liên rên lên, âm đa͙σ chưa kịp chuẩn bị đã phải nhận lấy cơn đau thốn bị nong rộng, nàng xoay đầu nhìn lại, đầy bất ngờ khi thấy kẻ đang đẩy dươиɠ ѵậŧ vào âm đa͙σ mình chính là Dương, chưa kịp la lên thì Dương đã cúi xuống áp môi hắn vào môi nàng.
"Uhm! Úhm!" Mỹ Liên giãy giụa, nhưng sâu trong lòng nàng không muốn giãy giụa, mông tròn ưỡn lên, dâm thủy phát tiết, môi và lưỡi nàng vô thức ngọt ngào đáp lại nụ hôn của Dương. Đây không phải sự chinh phục...
"A! Ngươi là tên khốn kiếp!" Mỹ Liên khó lắm mới dứt được khỏi môi Dương, liền đỏ mặt mắng một tiếng, đồng thời dươиɠ ѵậŧ của hắn vừa rút khỏi âm đa͙σ nàng.
"Chị Liên đẹp quá, em không kềm chế nỗi, đến mức hết cả liệt luôn rồi này..." Dương ve vãn, đồng thời đem dươиɠ ѵậŧ lần nữa đút vào âm đa͙σ Liên, lần này có dâm thủy trợ giúp nên hắn có thể đưa vào đến tận gốc.
"A... Xạo quá... Đừng... Uhm..." Cơn đau thốn bị cảm giác sướиɠ rơn lấn át khi âm đa͙σ tách ra cho dươиɠ ѵậŧ của Dương tiến vào, Mỹ Liên mê mệt nhận lấy thêm một đợt khóa môi của Dương.
"Uhm..."
Môi hồng thơm ngọt, lưỡi mềm ẩm ướt...
âʍ ɦộ chào đón một vị khách không mời...
Vào rồi ra...
"sướиɠ..." Mỹ Liên dứt khỏi môi Dương, thẹn thùng kêu khẽ, chưa có dươиɠ ѵậŧ nào khiến nàng sướиɠ đến đê mê như dươиɠ ѵậŧ của hắn...
"Em cũng sướиɠ... của chị thật tuyệt..." Dương đáp, một tay vịn eo Liên, một tay mò xuống chộp quả vυ" tròn của nàng, xoa xoa nắn nắn.
"Bại hoại!" Mỹ Liên khẽ cười, duyên và dâm, mông nàng theo nhịp đẩy đưa đem dươиɠ ѵậŧ của Dương cắm sâu tận gốc rồi nhả ra tận ngọn.
"Ai... A... Aa... Mạnh lên Dương..." Mỹ Liên vừa rên vừa quay đầu lại trao cho Dương ánh mắt tình và khêu gợi, làm Dương phải tăng tốc và lại đáp môi vào môi...
Công nghệ giả kim của Google quả thật siêu phàm, loại mặt nạ Dương chế ra hoàn toàn không khác gì mặt thật, lại còn cử động như thật, truyền lại cảm nhận như thật, Dương có thể cảm nhận rõ ràng cảm giác mềm mại ấm áp khi gò má hắn chạm vào gò má Liên, cả cảm giác nhồn nhột khi tóc nàng khẽ lướt qua mặt hắn.
Dương nhắm mắt rùng mình, ánh mắt Mỹ Liên đầy mê hoặc, môi nàng hé ra ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ của Dương vào bú nhẹ, chiếc lưỡi mềm mại dịu dàng liếʍ quanh đầu khấc hắn.
"sướиɠ quá chị ơi!" Dương cảm thán, tay vuốt ve mái tóc mượt của Liên.
Liên cười bằng ánh mắt, nàng vừa ngậm dươиɠ ѵậŧ Dương, vừa đẩy hắn lui lại ngồi trên giường. Liên hôn liếʍ khắp dươиɠ ѵậŧ Dương, ngậm hai hòn dái rồi từ đấy hôn lên bụng, lên ngực, lên cổ hắn, sau đó mặt đối mặt, môi hồng cong cớn: "Hôm nay mày chết với chị!"
Hai người ôm như dính lấy nhau, vừa hôn say sưa vừa lăn qua lăn lại trên giường, sau đó Liên quỳ lên, tay thon khẽ tóm lấy dươиɠ ѵậŧ nóng hổi kia kê sát cửa mình...
Nàng không hạ mông, mà cầm dươиɠ ѵậŧ của Dương đem cọ tới cọ lui giữa hai mép âm vật mình, gương mặt xinh đẹp nhìn Dương cười da^ʍ đãиɠ: "Muốn chị không em trai?"
"Muốn... muốn quá đi chứ! Cho vào đi người đẹp của lòng em..." Dương cười khổ, ôm mông Mỹ Liên cố nhấn xuống nhưng linh lực hắn thua nàng một bậc, làm sao mà ép nàng được?
Mỹ Liên cười thích chí, tay nàng vịn ngực Dương, mông tròn hạ xuống, âm vật hé ra nuốt lấy dươиɠ ѵậŧ, dâm thủy ứa ra nhễu xuống gốc dươиɠ ѵậŧ...
"A... Ai... Ưư..." Quỳ trên Dương, Mông Liên hẫy từ tốn, nàng giơ tay tự cởi áo mình ra, vừa cởi xong thì bị Dương chồm người dậy ôm eo hôn tha thiết.
Đùi Dương vận động theo nhịp hẫy mông của Liên, hắn hôn môi nàng rồi lại hôn khắp gương mặt xinh đẹp xuống cái cổ thon trắng ngần, liếʍ qua làn vai thon và hôn xuống đôi gò vυ" tròn lẳng lơ.
Bú liếʍ đến ướt nhẹp hai bầu vυ" tròn của Liên, Dương lại ngước lên kề môi nàng ve vãn thì thầm: "Chị Liên đẹp quá... không chê vào đâu được..."
Mỹ Liên đắc ý: "Tất nhiên! Chị mà!"
Rồi cả hai cùng bật cười và cuốn lấy môi nhau.
Sau một lúc thì đổi thế, hai người ngồi ngửa ra hai hướng, hai đôi chân kết nối với nhau bằng bộ phận sinh dục của mỗi người. Ở tư thế này, Dương và Liên có thể vừa quan hệ vừa nhìn rõ cơ thể nhau, Liên thấy một cơ thể săn chắc cùng một dươиɠ ѵậŧ hấp dẫn đang không ngừng ra vào nơi âm đa͙σ mình, còn Dương lại thấy một gương mặt đẹp da^ʍ đãиɠ, một cơ thể quyến rũ với đôi bầu vυ" không ngừng đong đưa, vừa hưởng thụ cảm giác ấm nóng, mềm mại và ẩm ướt khi dươиɠ ѵậŧ hắn chui vào âm đa͙σ nàng.
"Chị..."
"Gì em?"
"Em sướиɠ quá... em để nó ở luôn trong này được không?"
Dương gãi đầu: "Nhưng mà em thích quá! Chị thích không?"
Mỹ Liên lắc đầu: "Hông!"
Dương giả vờ tiu nghĩu, dừng lại rồi rút dươиɠ ѵậŧ ra: "Vậy thôi không làm nữa..."
Mỹ Liên thừa biết trò này, nàng cười dâm cúi xuống cầm dươиɠ ѵậŧ ướt sền sệt của Dương ngậm vào miệng, liếʍ sạch dâm thủy trên đó.
Cách này hình như rất hiệu quả, tên Dương đang giả vờ hờn dỗi liền nhịn không được, ôm Liên kéo nàng nằm ngửa xuống, còn hắn bò lên đem dươиɠ ѵậŧ cắm vào âm đa͙σ nàng.
"A... Ai.... A... Sao nói... không làm nữa..." Mỹ Liên sướиɠ mê, đôi chân thon trắng như ngọc nhẹ nhàng đạp vào không khí, nhưng vẫn không quên trêu Dương.
Dương chỉ còn biết nhe răng cười trừ, hai tay giữ lấy cặp đùi của Liên, mềm mịn và mát lạnh.
dươиɠ ѵậŧ Dương mạnh dần... nhanh dần...
Liên quằn quại trong sướиɠ khoái đê mê...
Tiếng rên, tiếng thở, tiếng da thịt hòa thành khúc dâm ca hoàn mỹ...
Liên cười khích lệ: "Ra đi... chị sướиɠ quá... chịu hết nổi rồi... Ai... A... Ahh..."
"Vậy em ra đây..." Dương gật đầu, dồn sức cho quá trình kết thúc...
"Uhm... ra vào trong chị... A... Aii... Ái... Aaa..."
Đang điên cuồng tấn công, Dương chợt bật cười.
"Em cười cái gì?" Liên tò mò hỏi.
Dương đáp: "Anh Thương về... em phải cảm ơn ảnh... nhờ ảnh mà em được..."
Liên đỏ mặt: "Đồ... bại hoại! Đồ... đê tiện!" Mắng Dương mà mặt nàng đê mê và sướиɠ khoái, hai tay lại còn giơ lên ôm cổ Dương kéo xuống hôn say sưa, chân nàng quặp chặt vào hông hắn.