Khóa cổng xong, Lệ tiến lại đỡ lấy Dương ngồi xuống giường, Dương thở hồng hộc, một chưởng của Linh Tá cấp 6 quả thật khủng khiếp, nếu không nhờ Linh Bảo trung cấp kết hợp bí kỹ Cuồng cản lại thì hắn đã bị một chưởng đó đâm xuyên qua người.
Đúng lúc này, tiếng gương nứt nghe răng rắc, đường nứt chạy khắp tấm gương tuy không bị vỡ ra nhưng Dương nhìn cũng biết cổng đã bị phá hỏng.
"Á đù!" Dương trố mắt nhìn, cái miệng đầy máu phát ra hai tiếng, cổng bị phá, không phải hắn bị nhốt luôn ở đây sao?
"Đừng lo, sẽ có người đến sửa chữa nhanh thôi." Lệ trấn an, linh cảnh này chỉ khó ở phần tìm kiếm và tạo đường đến, còn cánh cổng thực chất là một loại Tiên Bảo hệ không gian, nếu hư hại chỉ cần mời một giả kim Tông sư đến sửa chữa khoảng một tuần là khôi phục.
Nói xong, Lệ xoa xoa cái lưng đau buốt của mình, sau khi trúng một chưởng của Thái, Lệ hoàn toàn không thể sử dụng được linh lực nữa.
"Cậu xem giúp tôi sau lưng tôi có gì không?" Lệ xoay lưng về phía Dương, tay tháo nút áo sơ mi của mình rồi kéo áo khỏi vai.
Dương nhìn tấm vai trần của Lệ mà thèm muốn nổ mắt, tuy tuổi đã 30 nhưng Lệ vẫn rất trẻ trung, làn da trắng hồng trên bờ vai mảnh mai trông đầy gợi cảm, tóc nàng búi cao trên cái cổ thon tỏa ra một làn hương nhàn nhạt thanh cao mà đầy quyến rũ.
"Tôi bảo cậu nhìn chứ không phải ngắm!" Thấy Dương im lặng một lúc, Lệ tức giận nói.
Dương nhe răng cười trừ, nhìn vào lưng Lệ thì thấy một bên sau vai nàng có hằn dấu một bàn tay to, trong chỗ lòng bàn tay có hiện một vòng tròn màu đen loằng ngoằng uốn lượn như được vẽ bằng bút lông.
"Phong ấn linh lực, Linh thuật hệ Bóng Tối, người bị phong ấn sẽ không thể sử dụng được linh lực, cần linh lực hệ Ánh Sáng hoặc linh lực mạnh mẽ hơn linh lực của kẻ phong ấn để giải trừ." Google nói.
"Sao rồi?" Lệ hỏi.
"Cô bị trúng linh thuật phong ấn rồi."
"Vậy à, chờ ra ngoài nhờ người giải trừ vậy. Mà cậu làm gì để tên đó rượt giết vậy?"
"Là sát thủ do Quang Lâm thuê giết em để trả thù ban sáng!" Dương nói.
"Sao cậu biết?"
"Tên đó tưởng em chết chắc nên nói em biết. Cũng may là gặp cô trong thư viện nếu không thì toi rồi." Dương đáp, hắn không muốn tiết lộ là do Google vừa cho hắn biết.
"À nói mới nhớ." Lệ tháo búi tóc làm tóc nàng xõa xuống, lộ ra Bảo Ngọc đang bị nhốt trong đó.
"Bảo Ngọc!" Dương mừng rỡ.
"Cậu biết nó à?"
"Nó là tinh linh của em!" Dương vẫy tay gọi Bảo Ngọc, con bé thấy Dương liền là đà bay đến đậu trên đầu hắn, tay ôm khư khư một cái lọ thủy tinh nhỏ xíu.
"Tôi thấy nó lúc chiều, thấy to lớn khác thường nên đem vào đây tìm hiểu nhưng không thấy sách nào nhắc đến nó."
"Em cũng không biết nó loại gì, trứng này do... mẹ cho em." Dương nói dối.
"Vậy à... Thôi cậu vận công khôi phục đi."
"Vâng!"
Linh hồn con người có khả năng tự tạo ra lượng linh lực để khôi phục trở lại đúng với mức linh lực tối đa trước đó nhưng với tốc độ khá chậm, sau đó có người tạo ra cách khôi phục nhanh hơn đưa vào thành một phần của công pháp. Thôn Thiên Địa của Dương cũng có khả năng này nên hắn không cần hấp thu linh lực của linh cảnh để khôi phục. Bên ngoài học viện đang nổi lên một trận xôn xao, Thái bị cận vệ của Như Nhật tóm gọn đánh cho sưng mặt sưng mày. Cũng xui cho hắn, thành chủ Đại Quang vì muốn bảo đảm an toàn cho con gái cưng nên ngoài việc giấu nhẹm thông tin nàng nhập học còn sai hai cao thủ đi theo âm thầm bảo vệ, nếu biết con gái của thành chủ, cháu nội của Chúa Tể đang học ở đây thì dù Lâm đem cả gia tài ra trả, Thái cũng không dám nhận làm.
"Mẹ kiếp thằng chó, vì giết một thằng Linh Sĩ cấp 6 cho mày mà tao bị như vầy đây! Đừng hòng yên thân với tao!" Thái mồm đầy máu cay cú mắng thầm. Sát thủ cũng có nhiều loại, và Thái là loại thấp kém nhất, sẵn sàng phản chủ và kéo đồng bọn chết chung khi thất bại.
Mọi người kiểm tra và phát hiện hiệu trưởng Lệ và Dương đều mất tích.
Lúc này người lo lắng nhất chính là My, hiệu trưởng Lệ mà mẹ nàng còn Dương là người mà nàng yêu mến nhất, cả hai đều không rõ tung tích làm nàng lo lắng khóc thút thít. Như Nhật thấy My đứng khóc, quên mất mình đang giả trai tiến lại choàng tay ôm vai dỗ dành nàng làm mọi người xung quanh trố mắt mà nhìn. My cũng hơi ngại nhưng không lo lắng vì nàng đã được Lệ cho biết Nhật là nữ.
Một lúc sau, nhóm giáo viên trong một linh cảnh khác cũng được gọi về, Như Mộng biết chuyện cũng lo lắng không kém gì My.
Thái bị hành sống chết mới chịu khai rằng Lệ và Dương đang ở trong linh cảnh, một giáo viên liền lên đường đến Giả kim hội gọi một vị giả kim cấp tông sư đến sửa cổng. Thái cũng khai luôn chuyện Quang Lâm thuê hắn ám sát Dương, mọi người kéo đi bắt Lâm nhưng hắn sau khi thuê Thái không trở về trường mà đã về nhà trốn. Hai ngày sau.
Lệ bước ra khỏi căn nhà gỗ, vươn vai đón lấy ánh bình minh sáng rực đang từ mặt biển nhô lên, vết thương trên vai nàng đã dần hồi phục nhưng phong ấn vẫn còn đó. Lệ nhìn ra bãi cỏ xanh mướt giữa đảo, Dương vẫn đang ngồi vận công, bé Ngọc ngồi trên đầu hắn cũng học theo ngồi xếp bằng vận công với nét mặt rất nghiêm túc làm Lệ bật cười khúc khích.
Nghe tiếng Lệ cười, Dương mở mắt ra nhìn nàng. Lệ chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng, đem khoe đôi chân thon dài trắng muốt trông ngon lành khó cưỡng dưới bờ mông to tròn. Chiếc áo trắng mỏng manh bị ánh nắng chiếu vào làm hững hờ lộ ra làn eo thon thả nuột nà cùng màu áo lót đen phủ trên hai quả đào to tròn hấp dẫn.
Trong phút chốc, Dương còn nảy sinh ý định thừa cơ hội Lệ không dùng được linh lực mà xông tới thịt nàng, nhưng lại xấu hổ nhớ ra mình đang bị liệt dương.
Thấy ánh mắt của Dương như đang muốn ăn tươi nuốt sống mình, Lệ không khỏi đỏ mặt tránh đi chỗ khác.
Ngày thứ 3 trong linh cảnh, tấm gương trong phòng đã khôi phục được gần một nữa. Lệ chán chường tìm trong nhẫn Balo định lấy sách ra đọc, nhưng trong nhẫn chỉ còn lại vài cuốn truyện sεメ mà nàng sợ người khác thấy nên đem cất riêng.
Lệ đỏ mặt nhìn ra cửa sổ, Dương vẫn đang ngồi vận công khôi phục.
"Thôi kệ..." Lệ nghĩ thầm, lôi trong nhẫn ra một quyển truyện có tựa đề "12 Ma Nữ" của tác giả Sừ Lai Đạt đem ra đọc.
Truyện 12 Ma Nữ kể về một thẳng nhóc 13 tuổi liệt dương tên Phi Dương ở linh giới, trong một lần đi tè, nó bị gió thổi té xuống vực chết rồi xuyên không qua thế giới khác, nhập vào xác một ông già 69 tuổi tên Dương vừa bị máy bay tông chết. Thế giới mới này tuy không bị tan vỡ như linh giới nhưng không có ai biết dùng linh lực, Phi Dương nhờ từng đọc qua sách hướng dẫn tụ linh, lại đang trong thân xác người trưởng thành nên thử tụ linh lần nữa và thành công, trở thành một siêu anh hùng 69 tuổi trong thế giới mới, dù trong thân xác già nua nhưng nhờ có linh lực đưa vào dươиɠ ѵậŧ mà Phi Dương khiến hàng trăm mỹ nữ chết mê chết mệt, trở thành thần dâm của thế giới mới.
Lệ đọc đến chương 5 mang tên "Nàng Ta Là Ma Nữ", nhân vật chính Phi Dương trong thân xác lão già 69 tuổi vì tắm nhầm nước có pha dâm thủy của Ma Nữ mà nổi cơn đại dâm rồi lừa một cô giáo 24 tuổi tên Thùy uống thuốc kích dục, ai ngờ chính hắn lại uống nhầm và đè cô giáo kia ra hiếp nàng cả đêm.
Tuy thằng tác giả bựa kia miêu tả cảnh sεメ dở như cục hạch nhưng cũng khiến Lệ nổi cơn hứng tình vì nàng cũng là một cô giáo, nghĩ đến cảnh dươиɠ ѵậŧ của một lão già 69 tuổi đem thọc vào âm đa͙σ mình làm nàng không nhịn nổi cho tay xuống sờ vào âm vật mình.
Dương thèm muốn khóc mà không làm gì được, đành bước vô nhà tìm thứ gì đó ăn để phân tâm. Dương xé một gói snack ra ngồi xuống ghế ăn, để ý trên bàn thấy vài món đồ trang điểm của Lệ, lại có một cái lọ thủy tinh nhỏ cỡ ngón tay chứa bên trong một giọt chất lỏng long lanh trong suốt. Ban đầu Dương nghĩ đấy là tinh dầu gì đấy của Lệ, nhưng chợt nhớ lúc mới gặp lại Bảo Ngọc hắn đã thấy con bé ôm khư khư cái lọ này.
Dương tò mò mở cái nút lọ ra kê lên mũi ngửi thử, một mùi hương kỳ diệu phả vào người làm Dương tê như phê thuốc, hắn cảm giác như thời gian đã ngừng lại, chỉ còn bản thân đang hưởng thụ cảm giác sướиɠ khoái như lên đỉnh, mùi hương này lại còn tạo cho hắn ấn tượng rất quen, như đã từng...
"Nữ Thần! Là mùi hương của Nữ Thần Thời Gian!" Một phát hiện nổ tung trong đầu Dương.
"A oa óa!" Bảo Ngọc ngồi trên đầu Dương gật gù xác nhận.
"Google! Đây là..." Dương phấn khích hỏi thầm.
"Dâm thủy Nữ Thần!" Google xác nhận làm Dương mừng phát điên, không thèm để ý tại sao hỏi về Nữ Thần Google không bao giờ trả lời nhưng hỏi về dâm thủy Nữ Thần thì lại biết ngay.
Dương đem Bảo Ngọc xuống trước mặt, nhìn nàng và hỏi: "Thì ra lúc đó ngươi mất tích là do đi xin thứ này cho ta đúng không?"
"A oa óa!" Bảo Ngọc gật cái đầu bé xíu đầy đắc ý.
Lúc đó...
Nữ Thần Thời Gian khoan thai rời đi, Bảo Ngọc là đà bay theo.
"Ngươi theo ta làm gì? Đổi ý sao?"
"A óa!" Bảo Ngọc lắc đầu, tay chân huơ loạn xạ kêu liên hồi: "Á óa a! A a!"
Nữ Thần Thời Gian nhíu mày: "Ngươi xin thứ ấy làm gì?"
"A á oa!"
Nữ Thần Thời Gian đỏ mặt: "Ừ, ta sẽ cho ngươi một giọt, nhưng đổi lại ngươi phải đi chơi cùng ta. Chiều ta đưa ngươi về..."
"Á!" Bảo Ngọc gật đầu.
Dương không hiểu mà cũng không còn quan tâm tại sao Bảo Ngọc biết hắn liệt dương và làm cách nào xin được thứ này, hắn cởi quần mình ra nhìn thằng dươиɠ ѵậŧ nhỏ xíu chết yểu, yêu thương vỗ về nó: "Ngoan... tao chuẩn bị hồi sinh cho mày đây..."
"Dùng thế nào, xức lên hay uống vào bụng?" Dương hỏi.
"Xức trực tiếp lên dươиɠ ѵậŧ thì hiệu quả sẽ nhanh hơn..." Google đáp.
Dương liền rót giọt nước trong lung linh ánh bạc ra đầu ngón tay nhanh nhảu đem xoa khắp dươиɠ ѵậŧ mình.
"... nhưng tác dụng rất mạnh sẽ làm dươиɠ ѵậŧ nổ tung." Google nói tiếp.
"Tao liều mạng với mày!" Dương vừa tức vừa sợ xanh cả mặt, nếu Google là người hay vật thì hắn đã lập tức đem chém cho tan xác.
Dâm thủy nhanh chóng ngấm vào dươиɠ ѵậŧ Dương, nhanh chóng tái sinh hoàn toàn cho phần linh hồn khiếm khuyết của hắn, đồng thời đem máu dâm trong người Dương làm cho sôi sục, dươиɠ ѵậŧ hắn lập tức bành trướng, còn lớn hơn lần ngủ với Như Mộng. Một thằng nhóc 13 tuổi có dươиɠ ѵậŧ dài 15 cm!
Người Dương nóng hừng hực, trong đầu lúc này chỉ còn duy nhất một cơn hứng tình điên loạn, Dương nhìn ra bãi biển.
Lệ nhắm mắt duỗi lưng nằm sấp trên bãi biển, mông tròn kết hợp với eo cong tạo thành một đường uốn lượn đầy mê hoặc. Lệ nghe tiếng chân Dương trên cát nhưng không thèm mở mắt, cho đến khi Dương tiến sát lại, tay hắn nhẹ nhàng vuốt lên làn da lưng mềm mại trắng lung linh dưới ánh ban mai của Lệ làm nàng run khẽ.
"Này này!" Lệ nhướng mày.
Dương phớt lờ, hắn đưa tay vuốt nhẹ từ lưng xuống mông Lệ, xoa nhẹ làn da đùi mịn màng của nàng.
"Cậu kia! Tôi không đùa nhé!" Lệ nghiêm nghị nói, nàng xoay người lại nhìn Dương rồi giật mình thốt lên một tiếng, Dương chỉ mặc cái áo rách, quần đã cởi ra, dươиɠ ѵậŧ to và dài như cây chày đâm tiêu giữa hai chân chỉa thẳng vào mặt Lệ như muốn ăn tươi nuốt sống nàng.
"Sao mà to thế?" Lệ thốt lên, một cây dươиɠ ѵậŧ to lớn trên mức trung bình lại mọc trên mình một thằng nhóc 13 tuổi, đây là nghịch thiên!
Lệ tò mò nhìn kỹ dươиɠ ѵậŧ của Dương, trông màu da vẫn còn mềm mại non nớt nhưng lại to khỏe và nổi đầy gân xanh, hứa hẹn cho những màn giao hoan tuyệt vời. Trong lúc Lệ còn đang mãi mê đánh giá dươиɠ ѵậŧ của Dương, tay hắn đã mò lên sờ ngực nàng, cách lớp vải bikini nhưng Dương vẫn cảm nhận được bầu ngực ấm áp to tròn và mềm mại nhưng cũng rất căng.
"Dừng lại!" Lệ vội kéo tay Dương ra, nhưng nàng không dùng được linh lực nên hoàn toàn không có sức kháng cự đối với hắn.
"Em xin lỗi, cô đẹp quá em chịu không nổi!" Dương xấu hổ lên tiếng, tay hắn chui xuống dưới lớp áo tắm của Lệ, sờ trực tiếp vào bầu vυ" đồ sộ ấm áp của nàng.
"Không được! Thả cô ra!" Lệ chống cự, dù cơ thể to gần gấp đôi Dương, nhưng Dương với linh lực tràn trề chỉ cần một tay cũng đủ áp chế nàng.
Để giữ Lệ chặt hơn, Dương đè lên người nàng, làm dươиɠ ѵậŧ nóng hừng hực của nó cọ vào làn da đùi mềm mịn của Lệ. Dương vạch áo ngực Lệ lên rồi úp mặt vào vυ" nàng đớp lấy nhũ hoa màu hồng nhạt bú rồi liếʍ gặm ngon lành.
Dương lách người nằm vào giữa hai chân Lệ, đem dươиɠ ѵậŧ cương cứng của hắn cọ cựa nơi mu quần tắm của nàng, đồng thời miệng hắn gặm đầu ti của Lệ mạnh hơn, tay hắn véo nhẹ đầu ti bên kia của nàng.
Một tiếng đừng nhẹ nhàng là một từ mang tính khích lệ, Dương đưa đẩy hông cho dươиɠ ѵậŧ của hắn liên tục cọ mạnh vào âm đa͙σ Lệ, làm dâm thủy phía trong bắt đầu tứa ra như sẵn sàng chào đón.
"Không được... tôi là mẹ hai của cậu! Dừng lại... a..."
Dương đang tận hưởng hai bầu vυ" căng tròn thơm phức của Lệ, nghe thế liền ngóc đầu lên hỏi: "Là sao hả cô?"
"Tôi cũng như Diễm, là vợ của cha cậu! Thả tôi ra ngay! A... A..." Lệ tưởng mình nói ra bí mật này sẽ làm Dương giật mình, nào ngờ hắn còn đẩy đưa dươиɠ ѵậŧ mạnh hơn.
"A... đúng là... cha nào con nấy!" Lệ buồn bực muốn khóc, dù không muốn nhưng nàng không thể chống lại cơn hứng tình đang trào dâng, đôi chân thon trắng muốt của nàng tự co lên giúp Dương càng dễ dàng cọ dươиɠ ѵậŧ hắn vào âm đa͙σ nàng.
"Mẹ em cũng nói vậy đó cô!" Dương cười cười.
"Hừ! Tôi không biết Diễm dạy cậu thế nào nữa! A..." Lệ nữa bực nữa thích đỏ mặt nói.
Dương nhe răng cười trừ, cảm thấy Lệ không còn chống cự nên hắn lùi xuống liếʍ khắp đùi nàng, tuy 30 nhưng Lệ vẫn còn rất trẻ trung, da đùi nàng mềm mịn tỏa ra một làn hương quyến rũ làm Dương chỉ muốn cắn xé đem nuốt vào bụng.
Dương liếʍ dần lên trên, một luồng dâm hương nồng nàn nhẹ đưa vào mũi, dẫn dắt hắn liếʍ vào phần âm vật.
"A... Ai... Dừng lại..." Lệ đẩy đầu Dương ra, nhưng với linh lực bị phong ấn, Dương lúc này tựa như một tảng núi mà nàng không cách nào lay động.
Dương tháo dây qυầи ɭóŧ của Lệ vứt đi, lộ ra giữa hai chân nàng là một âm vật dù đã qua một lần sinh nở nhưng vẫn quyến rũ vô cùng, Dương hồi hộp đưa lưỡi liếʍ vào.
"Đừng mà... A... Không được đâu Dương..." Hai chân Lệ đạp vào không khí, tay nàng với xuống cố đẩy đầu Dương ra nhưng không chút hiệu quả, nàng càng cố đẩy hắn càng liếʍ mạnh hơn, lại còn dùng môi ngoạm hai mép âm vật nàng, thỉnh thoảng đưa răng gặm nhẹ.
"A... Đừng mà Dương..." Lệ lúc này tức muốn khóc, không ngờ một Linh Tá như nàng có ngày phải van xin một thằng Linh Sĩ 13 tuổi, mà nó còn là con ruột của chồng nàng.
"Của cô ấm quá... rất khít nữa..." Dương nói, hắn chỉ mới đẩy được phần đầu khấc vào âm đa͙σ Lệ thì phải rút ra rồi mới đút vào sâu hơn được.
"Đừng..." Lệ bấu chặt vai Dương, kềm chế cơn đau thốn, từ khi Phi Thiên mất, nàng chưa hề quan hệ với người đàn ông nào khác, nhiều khi muốn quá thì tự thủ dâm giải tỏa. Nào ngờ sự thủ tiết với chồng lại bị chính thằng con ruột của chồng phá tan.
Cuối cùng Dương cũng đưa trọn vẹn dươиɠ ѵậŧ mình vào âm đa͙σ Lệ, cảm giác ấm nóng mềm mại lan tỏa lên não. Dương nhìn Lệ, gương mặt xinh đẹp của nàng xấu hổ ửng đỏ trông vô cùng quyến rũ, khác hẳn nét mặt nghiêm nghị thường ngày.
"Ra khỏi đây tôi lập tức giết cậu! A..." Xấu hổ vì bị Dương đưa dươиɠ ѵậŧ vào âm đa͙σ mình, Lệ lên giọng hăm dọa nhưng Dương lập tức rút dươиɠ ѵậŧ ra cắm mạnh vào một cái làm nàng vừa thốn vừa sướиɠ.
"Hả? Cô nói gì em nghe không rõ?"
"Tôi sẽ giết... A..." Lệ lặp lại, nhưng Dương lần nữa rút ra đẩy mạnh vào, dâm thủy tung tóe phún ra.
"Cô nói sao?" Dương chơi lầy lập lại lần nữa.
"Tôi... Ư..."
"Hả?"
Lệ bực bội không thèm đáp nữa, Dương cười cười tăng tốc giã cây chày nóng hổi của hắn vào âm đa͙σ nàng.
Mà có lẽ vì Lệ đã quá lâu không được làʍ t̠ìиɦ với một dươиɠ ѵậŧ thật sự, cũng như Dương quá mừng khi dươиɠ ѵậŧ được hồi sinh, cả hai nhanh chóng đạt đến cực đỉnh.
"A... Á... Ái..."
"Cô ơi em xuất nhé..."
"A... Xuất ra ngoài! Á... Á..."
Lệ co người run khẽ, Dương đẩy thêm mấy cái rồi rút ra chạy vội lên chỉa dươиɠ ѵậŧ mình vào mặt Lệ, định bắn tinh vào mặt nàng, nào ngờ Lệ lại chủ động há miệng ra ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ hắn, hứng trọn những đợt tinh ngập tràn vào miệng.
Nhả dươиɠ ѵậŧ đã mềm nhũng của Dương ra khỏi miệng, Lệ ngồi dậy lạnh lùng nhìn Dương.
"Vừa lòng cậu chưa?"
"Em xin lỗi..." Qua cơn điên, Dương bắt đầu có cảm giác hối hận.
Chát!
Lệ táng mạnh vào mặt Dương, không ngờ hắn không thèm vận linh lực mà nhận trực tiếp cái tát.
"Em xin lỗi... tại em nhịn không được..."
Chát!
Lệ vả thêm một cái vào má bên kia của Dương.
"Em xin..."
Chát!
Lệ dùng hết sức táng thêm một cái, trong lúc Dương còn đang choáng váng với cái tát thứ ba, hắn bất ngờ cảm nhận được một làn môi mềm mại áp vào môi mình, mùi hương của Lệ lan vào mũi hắn.
Dương hé môi cảm nhận làn môi mềm thơm thơm ngọt ngọt của Lệ, lưỡi nàng và lưỡi hắn cùng gặp nhau tại nơi giao thoa của hai làn môi rồi âu yếm mơn trớn lấy nhau.
Lệ ôm lấy đầu Dương, còn Dương ôm vào eo nàng. Sóng biển rì rào, hàng dừa xào xạc.
Trong nụ hôn say sưa, Lệ chợt cảm thấy dươиɠ ѵậŧ nóng hổi của Dương lần nữa tỉnh dậy đem cọ vào người mình.
"Cậu là tên đại bại hoại!" Lệ nhả môi Dương ra mắng yêu, sau đó trước mặt Dương, nàng cúi xuống hé môi ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ của nó và bú liếʍ say sưa.
Cảm giác đau đớn trên mặt nhanh chóng được làn môi Lệ dùng cách sướиɠ khoái nhất xoa dịu, Dương thỏa mãn ngắm nhìn gương mặt đẹp thanh cao của nàng, tay vuốt ve làn tóc mềm mượt.
"Lần nữa nhé cô?"
"Không!"
Dương cười cười, biết Lệ ra vẻ dỗi nên hắn bạo lực đầy nàng bò chổng mông ra sau, đem dươиɠ ѵậŧ đâm thẳng vào.
"Ai... Tôi bảo là không mà!"
"Ừ thì không... nghỉ, nên em làm tiếp nè!"
"A... Á... Đồ bỉ ổi!"
"Cô quá khen!"
"Ai... Ai... Bại hoại!"
"Ha ha chơi cô sướиɠ quá!"
"Đồ đê tiện!"
"Tồi tệ!"
"Xảo trá!"
"Thiếp sướиɠ..."
"Ta cũng sướиɠ... Ta muốn nàng sinh con cho ta..."
"Ai... Ai... Không được đâu... Á! Ái! Ái! Aaaa..."
Một tràng tiếng rên, tiếng thở, tiếng da thịt va chạm hòa vào tiếng sóng...