NỘI DUNG

Hoắc Thanh Thành, hung thủ gây chấn động thế kỷ mới. Anh ta phất lên từ những ngành nghề mờ ám, sở hữu khối tài sản trăm tỷ, nhưng lại tự tay gây ra một vụ án kinh thiên động địa ngay trên đỉnh cao danh vọng, sau đó nổ súng tự vẫn.

Sự việc chấn động cả nước.

Sau khi tốt nghiệp đại học, Ninh Uyển đã trở thành một biên tập viên tập sự, phụ trách chắp bút viết bài tường thuật về vụ việc này.

Trong quá trình thu thập tài liệu về Hoắc Thanh Thành, cô liên tục gặp ác mộng, mơ thấy mình trở về hai mươi năm trước. Vừa mới đứng vững gót chân, cô đã thấy phiên bản thu nhỏ của Hoắc Thanh Thành đang bị một đám nhóc quậy phá đè xuống đất đánh đập.

Cậu bé mười tuổi bị đánh mà không hé một lời, đôi mắt đen láy đã ánh lên vẻ âm u và tàn nhẫn.

Ninh Uyển: “Tôi chỉ muốn biết tại sao trong mơ mình lại là một bóng ma?”

...

Hoắc Kim An, người nắm quyền của tập đoàn quốc tế Hoắc thị, là một người thanh lịch nho nhã, khiêm tốn lịch thiệp, một tinh anh trong giới kinh doanh mà các cô gái ở Nam Thành đều ao ước.

Một người như vậy và một Ninh Uyển tính tình ôn hòa, gia cảnh bình thường hoàn toàn chẳng liên quan gì đến nhau.

Tất cả mọi người đều không ngờ hai người họ lại đến với nhau.

Ngay cả chính Ninh Uyển cũng không ngờ tới.

Trong mắt cô, Hoắc Kim An là vầng trăng trên cao không thể với tới.

Nhưng cô không biết rằng, để đến được bên cô, để có thể quang minh chính đại xuất hiện trước mặt cô, Hoắc Kim An đã mất trọn mười lăm năm.

Để có được cô, anh đã từng bước sắp đặt.

Đêm mưa tầm tã ấy, anh đứng trước mặt cô, cả người ướt sũng, trong mắt là sự điên cuồng như muốn nuốt chửng người khác, nhưng giọng nói lại kiềm chế và nhẫn nhịn.

Anh nói: "Ninh Ninh, em có thể cho anh một cơ hội, thử ở bên anh được không? Anh thật sự không muốn trở thành một người qua đường trong cuộc đời em nữa."

Để đến được bên cô, anh đã lần lượt vượt qua không gian và thời gian, bước qua luân hồi.

Anh là Hoắc Kim An, cũng tên là Hoắc Thanh Thành.
 

DANH SÁCH CHƯƠNG (320) Danh sách chương

Chương 241: Bạch nguyệt quang chính là em 6 Điểm chương
Chương 242: Bằng chứng trong đoạn ghi âm 6 Điểm chương
Chương 243: Ác mộng hay là ký ức? 6 Điểm chương
Chương 244: Người cha trở về 6 Điểm chương
Chương 245: Cuộc gặp gỡ bất ngờ 6 Điểm chương
Chương 246: Ra mắt bất đắc dĩ 6 Điểm chương
Chương 247: Pháo hoa đêm giao thừa 6 Điểm chương
Chương 248: Trở về hẻm Đồng Cổ 6 Điểm chương
Chương 249: Nỗi hối hận muộn màng 6 Điểm chương
Chương 250: Biết đủ mới vui vẻ dài lâu 6 Điểm chương
Chương 251: Tấm lòng người cha 6 Điểm chương
Chương 252: Món quà vô giá 6 Điểm chương
Chương 253: Đồng quy vu tận 6 Điểm chương
Chương 254: Lời nói độc địa 6 Điểm chương
Chương 255: Nắng ấm trên Liên Hoa Sơn 6 Điểm chương
Chương 256: Dấu chấm hết 6 Điểm chương
Chương 257: Ánh mắt trong bóng tối 6 Điểm chương
Chương 258: Không phải không muốn, mà là không dám 6 Điểm chương
Chương 259: Con rắn độc lộ diện 6 Điểm chương
Chương 260: Gặp một lần, đánh một lần 6 Điểm chương
Chương 261: Thả mồi câu cá 6 Điểm chương
Chương 262: Chó cắn chó 6 Điểm chương
Chương 263: Lá bùa miễn tội 6 Điểm chương
Chương 264: Tình anh em 6 Điểm chương
Chương 265: Lịch sử tiến hóa của một kẻ tâm thần 6 Điểm chương
Chương 266: Lời cầu xin của Kỷ Niên 6 Điểm chương
Chương 267: Nước cờ của Kỷ Niên 6 Điểm chương
Chương 268: Cá chết lưới rách 6 Điểm chương
Chương 269: Mượn dao giết người 6 Điểm chương
Chương 270: Giờ khắc nguy hiểm 6 Điểm chương
BÌNH LUẬN (0)
Đề xuất cho bạn
ĐỀ XUẤT CHO BẠN