| Dịch giả | Tử Yên Trai |
| Tác giả | Quân Tử Sinh |
| Tình trạng | Còn tiếp |
| Thể loại | Ngôn Tình Ngôn Tình Sủng Cổ Đại Ngôn tình Cổ Đại Độc Quyền 1x1 Ngôn Tình Sủng Happy Ending Nguyên Sang Tình Cảm Duyên Trời Tác Hợp Thị Giác Nữ Chủ |
Hạ Tuế An vừa xuyên thư đã đụng trúng đầu, đầu óc mơ hồ, thân cô thế cô, không nơi nương tựa. Lúc ấy, nàng chỉ nghĩ đi theo một thiếu niên lạ mặt, không ngờ lại bị hắn “nhặt” về, giữ bên người mà nuôi dưỡng.
Thiếu niên ấy đến từ nơi bí ẩn tận sâu trong Miêu Cương – vùng đất gắn liền với truyền thuyết, sương mù và cổ trùng. Hắn tên là Kỳ Bất Nghiên.
Thực lòng mà nói, Hạ Tuế An chẳng mấy thích mấy con trùng xà luôn quấn quanh người hắn. Nhưng nàng không quen biết ai, càng chẳng có nơi để đi, cuối cùng vẫn lựa chọn ở lại bên hắn.
Ở lâu rồi, Kỳ Bất Nghiên bắt đầu cảm thấy trên người nàng có mùi hương dễ chịu. Hắn tò mò, liền dán sát lại ngửi lấy. Không hiểu vì sao nam nữ lại phải che giấu sự thân mật, hắn muốn biết cảm giác đó là gì – Hạ Tuế An bèn nhón chân, hôn hắn một cái.
Kỳ Bất Nghiên liền thích luôn cảm giác ấy.
Nhưng nàng thì lại thấp thỏm bất an. Vì ánh mắt hắn, rõ ràng không thỏa mãn chỉ với một nụ hôn.
Có lần, hắn từng nửa cười nửa nói với nàng:
— “Người ở nơi ta sống, không tha thứ cho sự phản bội.”
Hạ Tuế An run run đáp:
— “Ta… ta sẽ không…”
Cho đến một ngày, nàng lại đụng đầu.
Ký ức dội về.
Thì ra nàng là người xuyên thư. Mà thiếu niên Miêu Cương bên cạnh nàng, trong truyện vốn là nhân vật không thể chọc vào. Nếu lỡ trêu hắn, sẽ dễ bị hắn cho ăn cổ độc, từ đó sống không bằng chết.
Hạ Tuế An hoảng hốt bỏ chạy.
Nàng sợ hãi hắn. Sợ thứ tình cảm điên cuồng mà Kỳ Bất Nghiên dành cho mình.
Đến ngày thứ ba kể từ khi nàng bỏ trốn, hai người lại gặp nhau.
Trời đổ mưa như trút, nước mưa rửa trôi vẻ tái nhợt nơi gương mặt thiếu niên. Hắn đứng đó, ánh mắt tối sầm, đáng sợ vô cùng. Một con xà nhỏ từ vạt áo hắn bò dọc lên chân nàng, rồi siết chặt lấy cổ tay nàng như muốn trói buộc.
Đêm đó, thiếu niên ép nàng uống một thứ.
— “Thứ này gọi là Chung tình cổ.”
— “Nhớ kỹ, Hạ Tuế An… ngươi phải yêu ta.”
Hạ Tuế An gật đầu đồng ý, nhưng trước khi cổ trùng phát huy hiệu lực, nàng đã ngửa người ôm chặt lấy hắn. Kỳ Bất Nghiên khẽ cười, màn trướng buông xuống, tiếng mưa ngoài kia dần tan vào màn đêm.
Thiếu nam thiếu nữ cùng nhau lang bạt giang hồ, viết nên một câu chuyện nhuốm màu cổ quái mà dịu dàng.
| Chương 31 |
5
|
| Chương 32 |
5
|
| Chương 33 |
5
|
| Chương 34 |
5
|
| Chương 35 |
5
|
| Chương 36 |
5
|
| Chương 37 |
5
|
| Chương 38 |
5
|
| Chương 39 |
5
|
| Chương 40 |
5
|
| Chương 41 |
5
|
| Chương 42 |
5
|
| Chương 43 |
5
|
| Chương 44 |
5
|
| Chương 45 |
5
|
| Chương 46 |
5
|
| Chương 47 |
5
|
| Chương 48 |
5
|
| Chương 49 |
5
|
| Chương 50 |
5
|
| Chương 51 |
5
|
| Chương 52 |
5
|
| Chương 53 |
5
|
| Chương 54 |
5
|
| Chương 55 |
5
|
| Chương 56 |
5
|
| Chương 57 |
5
|
| Chương 58 |
5
|
| Chương 59 |
5
|
| Chương 60 |
5
|