Khu vực này đã bị tan vỡ nặng nề, Vũ Vân Long vỗ cánh tăng tốc lao ra ngoài trận cốc. Trên một đỉnh núi ở hướng khác, Tần Nghiễm dõi mắt nhìn xuống thế giới Ấn cốc ngập tràn ánh sáng.
Không gian ở trước mắt hắn đột nhiên xuất hiện vết nứt nhìn thấy mà giật mình kinh hãi, đây là dấu hiệu chứng minh thế giới này đã mất tính ổn định. Các loại năng lượng không gian phong bạo, không gian liệt ngân thỉnh thoảng lóe lên hủy diệt sinh linh trong khu vực rộng lớn rồi biến mất. Tần Nghiễm chậm rãi nâng tay lên, lúc này trong lòng bàn tay của hắn là một giọt nước trong suốt.
"Cuối cùng đã xuất hiện, cái tên này lẩn trốn kỹ thật."
"Tất cả đi theo ta, chúng ta đi gặp một chủng tộc đã từng là huyết thống tối cường."
Tần Nghiễm nhìn lướt qua đám hộ vệ Thần Tông sau lưng mình, lớn tiếng nói.
"Vâng !"
Một đám Dực hệ Hồn sủng bay lượn trên không, biến thành từng đạo ánh sáng hoa mỹ xuyên qua bầu trời bao la.
Tại một khu vực ranh giới trận cốc, Tằng Long bỗng nhiên giơ tay lên ra hiệu cho tất cả thành viên dừng lại.
"Hướng kia !"
Tằng Long chỉ tới một góc núi cách đó khá xa, nói với đám thủ hạ.
"Đại nhân, không phải là chúng ta chuẩn bị hội hợp với đám người Thần Tông sao?"
Xà hộ pháp nghi ngờ hỏi.
"Không sai, bọn họ đang ở nơi đó."
Trên mặt Tằng Long hiện lên một nụ cười quỷ dị.
Bởi vì hắn là Ngụy Bi Khấp Giả, bản thân Tằng Long cũng không biết từ lúc nào mình đã tiến vào tràng phân tranh tàn khốc này.
Nhiều năm trước, hắn chỉ là mọt tiểu nhân vật Yêu Thú cung, ngày hôm nay địa vị của hắn đã tiếp cận chưởng môn, nắm giữ quyền sinh sát hàng tỷ sinh linh làm cho hắn tràn trề khoái cảm. Vì thế Tằng Long càng thêm cuồng nhiệt đối với lực lượng ẩn chứa trong bia khóc.
Sau này, chỉ cần địa phương nào có Bi Khấp Giả xuất hiện, hắn sẽ lập tức chạy tới tìm đủ mọi cách hạ sát đối phương, cướp đoạt bia khóc vào tay.
Lần này, nếu hắn có thể cướp được bia khóc thì cái ghế chưởng môn Yêu Thú cung đã nằm trong tay hắn rồi.
"Ha ha, đám người kia dám xem thường Tằng Long ta. Chờ ta ngồi lên chức chưởng môn, ta sẽ dùng phương thức hành hạ súc sinh đối đãi các ngươi."
Tằng Long nhìn theo phương hướng bia khóc chỉ thị, khóe miệng nhếch lên tạo thành một đường cong tàn nhẫn.
Dã tâm là một loại cảm xúc nảy sinh vô cùng vô tận, Tằng Long cho tới bây giờ vẫn theo đuổi nó cực kỳ cuồng nhiệt. Chỉ cần thu thập càng nhiều bia khóc, thực lực càng bành trướng, dã tâm của hắn càng thêm khổng lồ.
"Chúng ta có phiền toái."
Sở Mộ khẽ nhíu mày, ánh mắt nhìn vào bình đựng Lệ tinh đang lóe sáng.
Lúc này Lệ tinh tản ra quang mang ấm áp, sau đó năng lượng tụ lại biến thành mũi tên chỉ tới mấy phương hướng khác nhau.
"Chuyện gì ?"
Cẩn Nhu công chúa khó hiểu hỏi.
"Những người đó hình như là đuổi theo phương hướng Lệ tinh trong tay ta, bọn họ đang ở rất gần nơi này, chúng ta rất có thể sẽ bị bao vây."
Sở Mộ nói.
"Nơi này không phải có cấm chế hay sao? Tại sao bọn họ cảm giác được vị trí Lệ tinh."
Cẩn Nhu công chúa hỏi tiếp.
"Ta cũng không biết, có thể là do Lệ tinh Thất Tội Hồ Quang Vương tương đối đặc thù."
Sở Mộ nói, trên mặt lộ vẻ lo lắng.
Một vài loại lực lượng cấm chế sẽ mất hiệu quả khi tiến vào khu vực đặc thù, ở những địa phương cấm chế cực mạnh thậm chí còn có thể ngăn cách cảm ứng giữa Hồn sủng và Hồn sủng sư.
Sở Mộ dĩ nhiên không thể nào bỏ qua Lệ tinh của Hồ Vương, hắn nói với Vũ Vân Long:
"Chúng ta sắp đụng phải không ít địch nhân, ngươi cẩn thận một chút."
"Ngao !”
Vũ Vân Long chính là ưa thích vũ lực, nó lập tức nói rằng mình sẽ dùng toàn lực trợ giúp Sở Mộ.
"Tốt, bây giờ chúng ta bay ra phía sau mặt trời, tìm một nơi khuất ánh sáng."
Sở Mộ chỉ cho Vũ Vân Long một phương hướng cụ thể.
Tốc độ Vũ Vân Long phi hành cực nhanh, những địch nhân truy đuổi từ bốn phương tám hướng không có cách nào bắt kịp Sở Mộ trong thời gian ngắn.
"Sở Mộ, chúng ta rời khỏi nơi này bằng thông đạo sau núi Thần Tông có thể bị người ta giăng lưới bao vây không?"
Cẩn Nhu công chúa lo lắng nói.
"Bao vây thì bao vây, chúng ta vốn không có con đường khác, chỉ có thể theo đường cũ trở về. Ta chỉ mong Tiêu tông chủ kịp thời xuất hiện, nếu không chúng ta sẽ dùng lực lượng xông ra Thần Tông."
Sở Mộ cười cười nói.
Thân phận Sở Mộ không phải là người bình thường, cho dù đám người đám người Thần Tông bắt được cũng phải suy nghĩ đến liên minh Tân Nguyệt Địa và ẩn hình vương quốc có ý kiến gì hay không.
Dĩ nhiên, Sở Mộ phải tránh khỏi tránh hỏi bàn tay Hàn chưởng môn, một khi để tên này có cơ hội nhất định sẽ giết hắn không chút do dự.
"Sở Mộ, hình như phía trước có người."
Vũ Vân Long tiếp tục bay đi, hồi lâu sau Cẩn Nhu công chúa chỉ tới trước nhỏ giọng nói.
Trong lòng Sở Mộ trầm xuống, bởi vì bia khóc Hồ Vương không có ám chỉ phía trước có Bi Khấp Giả.
Không phải là Bi Khấp Giả ngược lại chạy đến Ấn cốc tham gia náo nhiệt, chuyện này chứng minh đối phương nhắm tới lực lượng bia khóc. Trong đám người kia hẳn là có một tên ngụy Bi Khấp Giả, không biết bọn họ có được tin tức từ đâu lại chờ sẵn ở bên đó.
Phía sau đã có truy binh, Sở Mộ tự nhiên không thể lui lại.
Vũ Vân Long vỗ cánh tiếp tục bay về phía trước, dần dần trong tầm mắt Sở Mộ xuất hiện mấy thân ảnh đỏ lửa.
Đám người bên kia cũng đã nhận ra Sở Mộ bay tới, màn lửa vốn đang lập lòe bỗng nhiên bùng cháy dữ dội, tia lửa lan tràn ra bốn phía tạo thành bức tường lửa khổng lồ, sóng nhiệt ập vào mặt đau rát.
Tốc độ đối phương phi hành không nhanh, nhưng đều có phương hướng cố định, trong chốc lát đã dàn xong trận hình chờ đợi Sở Mộ.
"Bọn họ muốn ngăn cản chúng ta."
Trên mặt Cẩn Nhu công chúa lộ vẻ lo lắng.
Trong lòng Sở Mộ cũng trầm trọng dị thường, ánh mắt hắn quét qua mấy thân ảnh liền phát hiện thực lực đối phương rất mạnh.
Lần này tiến vào Ấn cốc toàn là cường giả Bất Hủ, truyền thuyết bia khóc cũng chỉ lan truyền trong lĩnh vực này. Có lẽ những người kia đã theo dõi bia khóc Hồ Vương từ rất sớm, bởi vì hắn lơ là không cẩn thận liền bị đối phương truy kích tới tận nơi.
Vũ Vân Long phi hành không hề chậm lại, thậm chí còn gia tăng lực lượng lao đi nhanh như chớp, những nơi nó bay qua cuốn theo cuồng phong hỗn loạn, không gian rung chuyển ầm ầm.
"Có một con Hồn sủng bay tới."
Một gã Hồn sủng sư cưỡi Liệt Diễm Cửu Đầu Điểu kêu lên cảnh báo.
Trên đỉnh núi đang có sáu gã Hồn sủng sư cảnh giới, ánh mắt bọn họ lập tức căng thẳng ngó chừng đầu Long tộc Hồn sủng dũng mãnh ở phía đối diện.
Đồ án hỏa diễm bốc cháy kịch liệt, nhìn qua tựa như một tấm chắn lửa trôi nổi ở trên không trung.
Tấm chắn dựng thẳng trong thiên địa phong kín con đường Vũ Vân Long cần phải đi qua.
"Phong Húc, ngươi biết nó là chủng tộc gì không ?"
Một Hồn sủng sư mặc trường bào đỏ rực nói.
Gã nam tử cưỡi Liệt Diễm Cửu Đầu Điểu tên là Phong Húc, hắn là người chịu trách nhiệm điều tra trong đội ngũ.
Ánh mắt hắn tập trung vào điểm đen ở phía xa xăm, nhưng cho dù buông thả hồn niệm lên tới mức lớn nhất cũng không thể thấy rõ thân ảnh kia.
"Sợ cái gì, sáu người chúng ta liên thủ còn sợ không đối phó nổi một con Hồn sủng hay sao?"
Một gã Hồn sủng sư cưỡi Viêm Sư cười phá lên, bộ dạng có vẻ khinh thường.
"Nói cũng phải, Lục Hỏa chúng ta chưa từng thấy qua cái gì chứ? Tộc quần trong Ấn cốc cao lắm cũng chỉ là Bất Hủ."
Một gã nam tử trẻ tuổi dáng vẻ thô cuồng, ăn nói lỗ mãng.
Bọn họ là Lục Hỏa, một đội ngũ có danh tiếng rất lớn tại Tranh Minh đại địa. Sáu người này không thần phục bất kỳ thế lực nào, nhưng là đối tượng được Nguyên Tố tông thường xuyên mượn hơi làm ít chuyện mờ ám.
Bọn họ là đại biểu cho những đội ngũ mạo hiểm giả, quá khứ huy hoàng giết chết không biết bao nhiêu Hồn sủng cấp bá chủ. Trên thực tế, thực lực cá nhân của bọn họ không tính là xuất chúng tại cấp Bất Hủ, nhưng sáu người liên thủ sẽ bộc phát lực lượng cường đại ngoài sức tưởng tượng, tại Tranh Minh đại địa không có ai dám xem thường bọn họ.
Phần lớn cường giả Bất Hủ dều có tính kiêu ngạo, quen hành động một mình, rất ít khi giữ được đội ngũ thân thiết giống như Lục Hỏa.
"Vù vù vù vù!”
Cuồng phong lạnh thấu xương từ đàng xa đánh tới, tấm chắn lửa do Lục Hỏa tạo ra dần dần chao đảo.
Ở khoảng cách này, đám người Lục Hỏa đã có thể thấy được hình dáng sinh vật đang bay tới.
Khi sinh vật kia hiện ra trước mắt bọn họ, thân ảnh càng lúc càng lớn cơ hồ vượt qua đám mây đen ở trên trời, hai cái cánh khổng lồ tạo thành bóng tối che mất một góc núi.
"Đây… đây là..."
Đám người Lục Hỏa trừng lớn hai mắt, bọn họ không có nghĩ đến vừa mới xuất trận đã gặp phải một đầu Long tộc Hồn sủng kinh khủng thế này. Hơn nữa, đối phương còn là Long tộc huyết thống đỉnh cấp - Vũ Vân Long.
Vũ Vân Long bá đạo không ai không biết, nó chính là bá chủ không trung, vô địch trong tất cả Hồn sủng đồng cấp. Lục Hỏa hiển nhiên đã từng chứng kiến rất nhiều chủng tộc cường đại, cũng đã gặp phải không ít Long tộc, nhưng mà Vũ Vân Long đột nhiên xuất hiện ở trước mặt làm cho bọn họ rung động thần hồn.
"Rống !"
Vũ Vân Long gầm lên một tiếng, tặng ngay cho Lục Hỏa một ngụm Long tức khổng lồ.
“Ầm !”
Long tức đánh vào đồ án Hỏa Thuẫn chấn cho không gian rung động ùng ùng, tấm chắn lửa lập tức bị đào ra một lỗ thủng thật to. Bản thân Lục Hỏa cũng bị lực lượng xung kích đánh cho đầu óc choáng váng.
"Trời đất ơi, đó là một con Vũ Vân Long."
Phong Húc kêu lên thất kinh.
Hình thể Liệt Diễm Cửu Đầu Điểu đã oai phong lắm rồi, nhưng thời điểm Vũ Vân Long bay ngang qua đầu Phong Húc. Liệt Diễm Cửu Đầu Điểu tựa như gà con đáng thương nhu nhược tới cực điểm. Vũ Vân Long tùy ý hạ một trảo đánh rớt Liệt Diễm Cửu Đầu Điểu xuống đất.
"Ầm !"
Sau đó Vũ Vân Long dùng man lực xông thẳng vào Hỏa Thuẫn trận của Lục Hỏa, trận đồ lập tức tan rã trong nháy mắt. Những tia lửa nóng bỏng bám vào người Vũ Vân Long không có một chút ảnh hưởng, nó chỉ xoay người mấy vòng là dập tắt toàn bộ hỏa diễm.