Sủng Mị

Chương 1505: Cường hóa Quỷ Quân

Trước Sau

break
"Trong tay ta có Diệp Hồn của Thế Chủ Thụ. Lúc bình thường Diệp Hồn vẫn luôn khô héo, nhưng thời điểm ta đi ngang qua Tranh Minh chủ thành bỗng nhiên biến thành bộ dáng này."

Gã nam tử nói xong liền mở lòng bàn tay ra.

Trên bàn tay của hắn có một cái lá cây xanh lục, lá cây to bằng bàn tay lấp lánh quang mang y như bảo thạch.

"Ta nghĩ là nữ nhân có mầm móng Thế Chủ Thụ đang ở đâu đó trong Tranh Minh chủ thành."

Gã nam tử tóc xanh hiển nhiên đã xác định điểm này.

"Tin tức hơi ít thì phải !"

Cổ Tây Sa xoa xoa huyệt Thái Dương, buồn bực lẩm bẩm.

Cư dân tại Tranh Minh chủ thành lấy hàng tỷ làm đơn vị, đó là chưa kể khách nhân tha hương cầu thực, Hồn sủng sư lịch lãm chen chúc thành một đống. Bảo hắn điều tra chuyện này chẳng khác gì mò kim đáy biển.

"Ta sẽ lưu lại Tranh Minh đại địa một đoạn thời gian ngắn. Nếu ngươi tìm tìm được tự nhiên có chỗ tốt."

Gã nam tử tóc xanh nói xong liền giao lá cây cho Cổ Tây Sa.

Cổ Tây Sa nhận lấy Diệp Hồn Thế Chủ Thụ, cười nói:

"Gần đây ta gặp phải một chuyện phiền toái."

"Phiền toái gì?"

Gã nam tử tóc xanh hờ hững nói.

"Cái tên ma quỷ gây ra huyết án ở phương bắc đang nhằm vào tay."

Cổ Tây Sa nhỏ giọng nói.

"Đó là nhân vật gì, ngươi không đối phó được?"

Gã nam tử tóc xanh ngạc nhiên hỏi lại.

"Hơi khó, tên kia rất mạnh, thực lực ta thua hắn một chút. Nếu nguyên thủ chịu ra tay, hắn phải chết không thể nghi ngờ rồi. Trên tay tên này có không ít Lệ tinh, ngươi nên biết Lệ tinh còn quý giá hơn cả Tiên vật. Ngươi không cần nhưng thứ đó rất hữu dụng đối với ta."

Cổ Tây Sa nói.

"Ta đây thuận tay giúp ngươi giết hắn."

Gã nam tử tóc xanh thản nhiên nói.

"Ngươi không hỏi thực lực của hắn?"

Cổ Tây Sa mỉm cười gian trá.

Gã nam tử kia nhìn thoáng qua vẻ mặt Cổ Tây Sa, hờ hững nói:

"Ngươi nói xem, trên thế giới này có mấy người ta giết không được?"

"Ha hả, nói cũng phải. Trên thế giới này chỉ có một vị nguyên thủ hải quân."

"Giờ ta sẽ đi gặp lão già mê muội mất lý trí của Huyền Môn các ngươi."

Gã nam tử kia nói.

Sau khi nói xong, gã nam tử cất bước đi vào Huyền Môn.

---------

Bởi vì địa thế thung lũng là vùng trũng thấp, máu tươi sẽ không ngừng chạy xuống tụ lại một chỗ.

Những trận chiến trước kia vô tình tạo ra rất nhiều vực sâu không đáy, mặt đất nứt nẻ chằng chịt giống như mạng nhện hấp thu phần lớn máu huyết. Nếu không, Lâm Mộng Linh và Hạ Âm nhất định là ngồi ở trong hồ máu tu luyện rồi.

Máu tươi, thi thể, chi cụt, nội tạng chất chồng lên nhau tản mát ra mùi tanh nồng đậm, hôi thối không thể tả.

Trận chiến Tà Hạt kéo dài một ngày một đêm, còn lần chiến đấu này kéo dài suốt ba ngày.

Sau khi chiến đấu chấm dứt, chỉ có một mình Chiến Dã vẫn còn đứng vững trên mặt đất.

Toàn bộ sáu lần Đoạn Chi Trọng Sinh đã dùng hết, hiện tại thương thế trên người nó cực kỳ nặng nề, khải giáp vốn đen nhánh cũng bị nhuộm thành một màu đỏ au.

Trước kia Sở Mộ lịch lãm thường thường hao phí một năm mới có thể giúp cho Hồn sủng tăng cường đầy đủ kinh nghiệm. Nhưng Chiến Dã trải qua chiến đấu ba ngày ba đêm ít nhất cũng tăng lên năm thành.

Hắn cũng biết đã bao lâu mình không có chiến đấu đến kiệt sức thế này, địch nhân tựa như vô cùng vô tận, chém giết kéo dài hết đợt này đến đợt khác. Tinh thần Sở Mộ căng thẳng trước nay chưa từng có, cảm giác mỏi mệt lan tràn khắp toàn thân.

Ngày chiến đấu đầu tiên là do Bạch Ma Quỷ bao quát chiến trường, ngày thứ hai tiểu Chập Long cắn nuốt đầy đủ linh hồn quét ngang một phía.

Tới ngày thứ ba đến phiên Chiến Dã điên cuồng tàn sát, số lượng địch nhân chết dưới trảo nhận còn cao hơn Bạch Ma Quỷ.

Trận chiến này kéo dài quá lâu, thực lực Chiến Dã cũng tăng cường lên tới trạng thái đỉnh phong, sợ rằng hai đầu Hồn sủng chuẩn Bất Hủ cũng không phải là đối thủ của nó.

Sở Mộ tin tưởng trong mười mấy năm nay, đây là thời khắc thực lực Chiến Dã mạnh nhất rồi.

Tính toán thời gian, Sở Mộ đã trấn thủ bảy ngày.

Mạc Tà vẫn còn đang khôi phục chiến lực, Bạch Ma Quỷ kiệt sức đoán chừng cần phải nghỉ ngơi thời gian rất lâu mới có thể tham chiến lần nữa. Chiến Dã cũng không thể nào tái chiến, mặc dù tiểu Chập Long thôn phệ linh hồn lên cấp rồi, nhưng thể lực đã tiêu hao gần hết.

Bây giờ những Hồn sủng có thể chiến đấu là Dạ, Vong Mộng, Ngưng, Tần.

Trận chiến ba ngày này quả thật là kinh khủng, Bạch Ma Quỷ, Chiến Dã, tiểu Chập Long coi như là Hồn sủng cấp Bất Hủ chân chính rồi. Lấy thực lực chúng nó lại bị kiệt sức như thế, nếu đợt công kích tiếp theo xuất hiện quy mô tương tự, Sở Mộ khẳng định ngăn cản không nổi.

"Trước tiên cường hóa Quỷ Quân cái đã."

Trong lòng Sở Mộ vẫn có chút bất an.

Hồn sủng hoang dã trong Ấn cốc không hề quý trọng tính mạng của mình, phần lớn đều dừng lại ở cấp chúa tể quá lâu. Vì thế chúng nó mới cố chấp xông tới, cho dù tỷ lệ thành công quá thấp vẫn không sợ hãi nhào tới nạp mạng.

Sở Mộ không dám bảo đảm những chủng tộc khác có mạnh như vậy không. Hiện tại hắn tranh thủ đoạn thời gian quý giá cường hóa Quỷ Khung Quân Vương lên tới cấp Bất Hủ, có như vậy đợt phòng thủ kế tiếp mới bảo đảm an toàn hơn một chút.

Hồn niệm Sở Mộ vẫn còn dư dả, trong lần chiến đấu này không có thay đổi Hồn sủng, chỉ cần tĩnh tu đoạn thời gian ngắn là trở lại trạng thái toàn thịnh.

Quỷ Khung Quân Vương còn chưa có hoàn toàn khôi phục, Sở Mộ phải đợi nó khôi phục đến trạng thái tốt nhất mới tiến hành cường hóa. Một khi thất bại sẽ lãng phí Tiên vật, hơn nữa hắn sẽ không có lá bài tẩy ngăn chặn nguy cơ sắp tới.

Vong Mộng canh gác trên đỉnh núi, Sở Mộ nhớ lại Vũ Sa từng nói nơi này có một cái Hoàng tộc di tích.

Nhưng bây giờ hắn phải đợi thời gian tu luyện kết thúc mới có khả năng đi làm việc khác.

Ly lão nhi hăng hái chạy vòng quanh chiến trường thu thập vật phẩm, bất kỳ vật nào giá trị cũng chạy không thoát cặp mắt hồ ly của lão.

"Có thứ tốt không?"

Sở Mộ thấy Ly lão nhi tươi cười đầy mặt liền mở miệng hỏi.

"Rất nhiều hồn tinh, cấp mười có 7, cấp chín có 15, cấp tám trở xuống có hơn 100 viên."

Ly lão nhi mỉm cười hớn hở, khai báo kết quả của trận đánh này.

Một viên hồn tinh có tỷ lệ nhất định luyện chế ra một đầu Hồn sủng cấp chúa tể. Tân Nguyệt Địa tài nguyên phong phú, nhưng thứ này có ai ngại nhiều đây? Nếu như Tân Nguyệt Địa đào tạo ra quân đoàn Chúa Tể quy mô mấy ngàn, một khi gặp phải nguy cơ sẽ phát huy ra tác dụng rất lớn.

Ba ngày sau, sóng êm gió lặng, Sở Mộ có thể thở dốc bình tĩnh nghỉ ngơi hồi phục.

Quỷ Khung Quân Vương trải qua đoạn thời gian điều dưỡng đã khôi phục tinh thần đến trạng thái tốt nhất. Sở Mộ tranh thủ rèn sắt khi còn nóng, bắt đầu lấy Quỷ Tiên Thạch ra tiến hành cường hóa Quỷ Khung Quân Vương.

Quỷ Tiên Thạch là Tiên vật do Diệp Khuynh Tư dùng thời gian rất dài luyện chế, phẩm cấp không cao nhưng ý nghĩa phi phàm. Nếu như cường hóa thất bại, Sở Mộ đúng là không dễ khai báo với nàng.

Sở Mộ ngồi ở chính giữa trận đồ tu luyện, điều chỉnh trạng thái thân thể và tinh thần lên tới mức cao nhất.

Tiên khí trong trận đồ là một nguồn trợ lực rất mạnh, Sở Mộ tự nhiên muốn lợi dụng nó gia tăng tỷ lệ cường hóa.

Sở Mộ nhắm mắt lại bắt đầu dùng hồn niệm kiểm tra năng lượng bên trong Quỷ Tiên Thạch, trước tiên tìm cảm giác quen thuộc với cỗ năng lượng này.

Năng lượng Nham hệ cứng rắn như sắt, kết cấu bền vững rất khó khống chế, năng lượng Quỷ hệ rét lạnh căm căm, Sở Mộ biết rằng chỉ cần hồn niệm thiếu sót sẽ bị cỗ lực lượng này phản phệ.

"Tốt, bắt đầu !"

Sở Mộ bế khí ngưng thần, tập trung toàn bộ lực chú ý vào trong Quỷ Tiên Thạch, dùng hồn niệm dẫn dắt năng lượng ra ngoài.

Tiên khí lượn lờ chung quanh giúp cho hồn niệm Sở Mộ càng thêm vững chắc, nhờ đó hắn cảm giác lòng tin tràn đầy.

Trong quá trình dẫn dắt năng lượng không thể cao không thể thấp, hết thảy mọi thứ đều phải bình ổn giữ vững ở trạng thái cân bằng. Sở Mộ cố ý đi chậm nhưng chắc, vững vàng từng bước một, đưa nguồn năng lượng Quỷ Tiên Thạch rót vào trong cơ thể Quỷ Khung Quân Vương.

Quỷ Khung Quân Vương bắt đầu hấp thu, khả năng tập trung càng cao thì tỷ lệ hấp thu năng lượng càng tốt. Mỗi một phần năng lượng đều quý giá chí cực, không cho phép nó bỏ phí.

Một nửa năng lượng bên trong Quỷ Tiên Thạch hấp thu vô cùng thuận lợi. Nhờ có phần trụ cột này, Sở Mộ tự tin kế tiếp sẽ cường hóa dễ dàng hơn, khả năng thành công rất cao.

Nói thật, mỗi lần cường hóa đều khiến cho tâm tình Sở Mộ vô cùng kích động. Bởi vì thất bại sẽ rất khó tìm thấy một khối Tiên vật phù hợp với thuộc tính của Hồn sủng. Mặc dù linh khí Trữ Mạn Nhi có thể trợ giúp Hồn sủng lên cấp, nhưng hắn có rất nhiều Hồn sủng, Trữ Mạn Nhi bây giờ còn không đủ lực lượng đồng thời hỗ trợ nhiều Hồn sủng như vậy.

"Gào !”

Bỗng nhiên Vong Mộng từ trên không trung hạ xuống, kêu lên một tiếng cảnh báo Sở Mộ.

Lại có Hồn sủng Ấn cốc đột kích.

Sở Mộ thật sự không thích mắng chửi thô tục, nhưng đám quỷ quái kia lúc nào không tới. Hết lần này tới lần khác ngay khi hắn vừa mới bắt đầu cường hóa Quỷ Khung Quân Vương lại xuất hiện, chúng nó canh thời gian cũng quá chính xác đi?

Cường hóa là cần phải hao phí thời gian, nhất là không cho phép phân tâm chiến đấu. Sở Mộ không thể nào hoàn thành cường hóa Quỷ Khung Quân Vương trong thời gian ngắn, tăng cường từ cấp chúa tể lên tới Bất Hủ không phải là chuyện đùa, nếu làm việc lỗ mãng khẳng định thất bại trăm phần trăm.

Mà giữa đường từ bỏ cũng là thất bại, Quỷ Tiên Thạch cứ như vậy lãng phí rớt.

"Vong Mộng, Tần, Ngưng, các ngươi trước tiên ngăn cản kéo dài thời gian cho ta."

Sở Mộ dùng tinh thần âm nói với Vong Mộng.
break
Cậu Thật Hư Hỏng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Hào Môn
[H++] Đụng Chạm Da Thịt
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Cô Giáo Đừng Chạy
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc