| Dịch giả | Tử Yên Trai |
| Tác giả | Cửu Nguyệt Ngư |
| Tình trạng | Còn tiếp |
| Thể loại | Ngôn Tình Nữ phụ Cổ Đại Ngôn tình Cổ Đại Ngôn tình Nữ Phụ Độc Quyền Ngôn Tình Kỳ Huyễn NP Happy Ending Nguyên Sang Tình Cảm |
Khương Tước xuyên vào một quyển tiểu thuyết, trở thành nữ phụ ác độc mang thân phận “PO” – không chỉ có kết cục thê thảm mà còn là loại chuyên trợ giúp nữ chính như cái bóng, bị oan thấu trời.
Nữ chính trong truyện vốn là người thanh lãnh, xuất trần như tiên, mà nàng – Khương Tước – lại cũng là nữ.
Nữ chính thiên phú dị bẩm, có thể xoay chuyển càn khôn, còn nàng thì chỉ mong giữ được cái mạng.
Nữ chính hậu cung vây quanh như mây, còn nàng đến cả môi đàn ông cũng chưa từng chạm.
Đau khổ hơn nữa là, ngày xuyên sách cũng chính là ngày nàng phải chết. Tứ đại nam chính đồng loạt xuất hiện ở hình đường, muốn lấy mạng nàng.
Vì sống còn, Khương Tước không ngần ngại giở đủ mọi thủ đoạn: đe dọa, dụ dỗ, lựa chọn phe phái, ôm đùi người có quyền thế… Rốt cuộc, giữa một đám thánh mẫu đầy rẫy trong tông môn, nàng cũng cố gắng tự mở ra một con đường sống sót.
Tứ đại nam chính không biết từ lúc nào đã bước theo nàng, dứt khoát buông bỏ đạo đức cá nhân, hưởng thụ một cuộc đời đầy hỗn loạn và thiếu liêm sỉ.
Năm người họ tạo thành một tiểu tổ hợp, đi đến đâu là gây sóng gió đến đó, chỗ nào có họ, nơi ấy có oan hồn.
Một ngày nọ, nữ chính nguyên bản – người đã ngủ say suốt bấy lâu – bỗng nhiên tỉnh lại. Nhìn lại cục diện hiện tại, nàng chỉ thấy choáng váng:
[Cái gì thế này? Hậu cung to như vậy từ đâu chui ra vậy hả?]
Khương Tước chìa ra cành ô liu:
“Không có hậu cung đâu, chỉ là tổ đội thôi. Muốn gia nhập không?”
……
Khương Tước thành công kéo cả nữ chính nhập bọn, sáu người hợp thành một tiểu tổ quậy tanh bành cả Tu Chân Giới.
Cuối cùng, Khương Tước – người luôn miệng tự nhận mình là “ôm đùi” – lại trở thành cái đùi thật sự, định quay đầu rút lui:
“Tiên chủ, chúng ta đến đây thôi, từ biệt tại đây vậy.”
“Đùi” kia – chính là tiên chủ đại nhân, người dưới Thiên Đạo mà trên vạn người, lạnh lùng kiêu ngạo, thần thánh khó gần. Nghe thấy thê tử muốn bỏ chạy, suýt nữa tức đến lệch vai diễn.
“Học lén công pháp của Lục Nhâm Tông, nổ tung Trân Bảo Các của Phạn Thiên Tông, phá hủy ruộng thuốc Lăng Hà Tông… Những lúc ngươi cầu xin ta cứu ngươi, sao không nói từ biệt kiểu đó? Giờ xong việc rồi liền muốn đá ta đi?”
Khương Tước: “…… Nói nhảm gì thế, ta chỉ là… vô dụng thôi mà.”
Tiên chủ đại nhân bắt đầu cởi áo, tháo thắt lưng.
Khương Tước: Ngươi không cần lại gần ta đâu a!
| Chương 91 |
5
|
| Chương 92 |
5
|
| Chương 93 |
5
|
| Chương 94 |
5
|
| Chương 95 |
5
|
| Chương 96 |
5
|
| Chương 97 |
5
|
| Chương 98 |
5
|
| Chương 99 |
5
|
| Chương 100 |
5
|
| Chương 101 |
5
|
| Chương 102 |
5
|
| Chương 103 |
5
|
| Chương 104 |
5
|
| Chương 105 |
5
|
| Chương 106 |
5
|
| Chương 107 |
5
|
| Chương 108 |
5
|
| Chương 109 |
5
|
| Chương 110 |
5
|
| Chương 111 |
5
|
| Chương 112 |
5
|
| Chương 113 |
5
|
| Chương 114 |
5
|
| Chương 115 |
5
|
| Chương 116 |
5
|
| Chương 117 |
5
|
| Chương 118 |
5
|
| Chương 119 |
5
|
| Chương 120 |
5
|