Phan An vừa từ tiệm bánh đi ra thì Pus đã đợi cô sẵn, cậu ta đưa cô đến cửa hàng thời trang lớn nhất nhì thành phố, các nhân viên bắt tay vào công cuộc cải tạo cho Phan An thành một quí cô nào là làm tóc, trang điểm và thay quần áo chỉ trong vòng 45 phút Phan An như được lột xác thành một con người khác, cô còn không tin vào bản thân mình khi nhìn vào gương cơ đấy, một chiếc váy đơn giản nhưng không kém phần sang trọng, tóc được cột hờ phía sau nhưng cô trông càng thêm xinh xắn hơn.
Tuấn Kiệt đã đến từ lúc, anh ngồi ở ghế chờ nhìn cô không rời mắt, Phan An có chút ngượng ngùng anh từng bước đi đến sau đó đeo vào chân cô chiếc lắc chân có điểm thêm mấy ngôi sao bằng ngọc trai, anh vừa đeo vào vừa nói:
- Đây là là sợi dây gắn kết giữa cô và tôi, cô mà dám cởi ra thì đừng trách tôi máu lạnh! Hôm nay vịt cũng có ngày hóa thiên nga!
Nói xong anh cũng nắm tay cô bước ra bên ngoài. Phan An chỉ biết mắng thầm cái tên chồng khó ưa, nói một câu tử tế là ăn không ngon hay sao! Bata ngờ anh lại dừng bước quay ra phía sau nhìn cô rồi cười nói:
- Không! Vắng cô tôi sẽ ăn không ngon!
Hai mắt Phan An nhìn anh không thốt nên lời, cô lắp bắp nói:
- Anh... Anh... Anh.... nghe được tiếng lòng của tôi hở!
Nụ cười lần này của Tuấn Kiệt càng sâu hơn, anh búng nhẹ tay lên tráng cô nói tiếp:
- Nó viết rất rõ trên mặt cô!
Phan An hốt hoảng, lấy hai tay che mặt rồi đi nhanh về phía trước, như không tin nổi vào sự thật này, làm sao có thể chứ? anh ta chỉ đoán mò thôi, phía sau lại có tiếng Tuấn Kiệt vang lên:
- Tôi không có đoán mò nhé!
Lần này Phan An thật sự bị dọa sợ, cô khiếp đảm nhìn lại Tuấn Kiệt rồi hét lớn bỏ chạy về phía trước!
Hai người nhanh chóng đi đến nhà hàng, vừa vào đến cửa thì mấy người đối tác cũng đến, trong truyện khi cô viết cũng không nói rõ họ gồm những ai hay đi bao nhiêu người vì vậy cô chỉ còn biết tùy cơ ứng biến mà thôi, sao một loạt giới thiệu chào hỏi.... mọi người được đưa đến một gian phòng khá sang trọng, những người khách lần này toàn là người Anh, gồm 3 người 2 nam và 1 nữ, cô gái rất xinh đẹp mắt tóc vàng, tròng mắt màu xanh nước biển, Phan An nhìn cô gái đó đầy ngưỡng mộ, cô ấy tên là Eli là bạn gái của Mac, còn Rid là trợ lý của họ.
Phan An cũng không rành tiếng Anh nên Tuấn Kiệt và bọn họ nói chuyện cô cũng không quan tâm nhiều lắm chỉ tập trung ăn nhưng không ngờ đến anh bạn trợ lý Rid kia lại là tay sành đủ thứ tiếng, anh ta là thông dịch viên cho cô và cô nàng Eli kia, cô được biết bọn họ sau chuyến đi này sẽ cưới và ngỏ ý muốn cô và Tuấn Kiệt sẽ đến dự hôn lễ của họ, cô đành cười miễn cưỡng gật đầu đồng ý, hứa nhất định sẽ đúng giờ, cô còn biết thêm tin hot nữa là chồng của Eli có gia thế không hề nhỏ, một trong 10 gia tộc lớn nhất ở Châu Âu, nghe tới đó mà da đầu của Phan An tê cứng, họ gần giống như mafia trong sáng và ngoài tối đến cả anh chồng đang ngồi chiễm chệ uống rượu của cô cũng không phải tay vừa, đột nhiên Tuấn Kiệt nắm tay cô rồi đưa lên môi hôn nhẹ làm Phan An xém tý nữa là hét lên kinh hãi, nhưng bất gặp ánh mắt mập mờ của anh nhìn lại thì thấy Eli và Mac nhìn họ với ánh mắt đầy ngưỡng mộ, bọn họ nói thêm gì đó với Phan An nhưng cô nghe không rõ chỉ cười rồi gật đầu, lúc này Tuấn Kiệt mới thấp giọng nói bên tai cô:
- Cô thật sự muốn làm như họ nói hả?
Phan An ngơ ngác hỏi:
- Ủa muốn gì, chứ không phải ý họ là tôi và anh là vợ chồng hả?
Tuấn Kiệt cố nhịn cười mà nói:
- Họ bảo cô rất xinh, nói tôi có phước và Eli rất thích cô!
- Biết rồi, Rid lúc nãy đã thông dịch cho tôi rồi!
Anh lại cười rồi nói tiếp:
- Và họ mong lần đi dự hôn lễ của họ thì cô cũng nên báo tin hỷ!
Nghe đến đây mà Phan An xém đánh rơi cái ly, cô nở nụ cười bắc đắc dĩ nói: