Một đầu u linh, một con Robot u linh lãnh khốc cường đại mà cực kỳ tham lam, ở bên trong phiến rừng dâu mênh mông rộng lớn không ngừng lúc ẩn lúc hiện.
Vì để tiến hành bao vây tiểu trừ đối với con Robot u linh khủng bố này, toàn bộ các chi bộ đội của phản quân Đế Quốc đã sớm tiến nhập đến tầng khí quyển của khỏa tinh cầu Cách Phản Tinh này, đều lục tục hướng về phía phiến rừng dâu mênh mông như biển kia, đầu nhập vào một số lượng lớn Robot Đế Quốc cùng với các chi bộ đội thiết giáp hạng nặng.
Phủ Tổng đốc, là nơi nắm được quân lực cực mạnh trên mặt đất của tinh cầu Cách Phản Tinh này, mãi vẫn luôn trầm mặc không đưa ra bất cứ phản ứng nào cả. Đám bộ đội của chi phản quân này ở trên khỏa tinh cầu Cách Phản Tinh có thể nói là quét ngang thiên hạ không ai chống nổi, thế nhưng mà lại ở trước mặt của đầu Robot u linh kia, trải qua không biết bao nhiêu ngày đêm luân phiên bên trong phiến biển dâu mênh mông kia, chi bộ đội Robot Đặc chủng cùng với quân đội thiết giáp hạng nặng kia, đột nhiên lại cảm thấy chính mình từ thân phận một người thợ săn, lại bị biến thành mục tiêu bị kẻ khác săn đuổi, ngơ ngẩn đến mức kinh hoàng thất thố, cuối cùng biến thành sự dao động mạnh mẽ bên trong nội tâm, mơ hồ còn sinh ra một tia sợ hãi run rẩy nhàn nhạt nữa.
Sáng sớm cùng với hoàng hôn, những đêm mưa ẩm ướt lạnh lùng, hoặc là những ngày chính ngọ, khô khan, ánh mặt trời chói chan nóng bức… những gã quân nhân sĩ quan phản quân Đế Quốc ở trong những đầu Robot Nguyệt Lang hoặc là những thiết bị trọng trang hạng nặng, trong lòng lúc nào cũng phải bảo trì một áp lực cực đại, tựa hồ như bất cứ lúc nào sau đó bọn họ cũng sẽ gặp phải tập kích vậy.
Một luồng gió thổi quét qua khu rừng dâu, những bóng râm của cành lá nhẹ nhàng lưu động, bên dưới bãi cỏ dại, vài đầu thỏ nâu hoảng sợ nhất thời chạy trốn. Những đầu Robot đơn lẻ chấp hành nhiệm vụ trinh sát hoặc là vô tình đi đơn lẻ lạc đội ngũ, liền trong khoảnh khắc sẽ bị đầu Robot u linh kia dùng công kích lôi đình khoảnh khắc phá hủy, sau đó liền sẽ cực kỳ thê thảm bị phân rã ra thành một đống hài cốt kim loại tanh bành nằm trên mặt đất, nhìn qua giống hệt như là bị một đám người dã man nguyên thủy, thờ phụng một đầu ác ma nào đó, cắn xé nội tạng cực kỳ thê thảm.
Các chi bộ đội phản quân lớn của bọn họ đã từng mấy lần gần như tiếp cận vây quanh đầu Robot u linh khủng bố kia, thế nhưng đầu Robot u linh kia không biết là đã sử dụng cái thủ đoạn quái quỷ gì, liền lặng lẽ không một tiếng động biến mất tại chỗ, chỉ để lại một đống thanh âm sàn sạt nhàn nhạt buồn chán không chút thay đổi bên trong khoảnh rừng dâu mênh mông chán nhắt khiến kẻ khác phải bốc lửa trong lòng, giống hệt như là đang cười nhạo sự phí công của bọn họ vậy.
Số lượng Robot phản quân tiến nhập vào hành động bao vây tiểu trừ này càng ngày càng nhiều, nhưng số lượng Robot bị hủy diệt cũng càng ngày càng nhiều thêm. Hầu như chưa từng có một đầu Robot nào có thể tránh thoát, hoặc cho dù là ngăn cản sự đánh lén của đầu Robot u linh kia thậm chí trong khoảng vài giây đồng hồ mà thôi. Một khi bất cứ kẻ nào gặp được đối phương liền ngay lập tức tử vong. Cái loại bóng râm này phảng phất giống như là bị một lời nguyền rủa vô cùng khủng bố vậy, không ngừng bao phủ toàn bộ chi bộ đội bao vây tiểu trừ này. Mỗi khi nghĩ đến thân phận cùng với lời đồn truyền thuyết của người đang ngồi trong khoang điều khiển con Robot u linh kia, tinh thần của đám phản quân đang truy sát kia không khỏi trầm sâu đến cực điểm, rất nhanh không ngừng giảm xuống, bất cứ lúc nào cũng có thể sụp đổ.
Con Robot tên là Đào Chướng, trên thân thể máy móc lại là dấu hiệu đóa hoa dâm bụt màu đen, đại biểu cho Hoàng thất Đế Quốc, chuyên trang trí trên người loại Robot… Lang Nha của bộ đội Robot Đặc chủng Hoàng gia Đế Quốc, thân ảnh giống hệt như một đầu u linh bình thường, không ngừng lướt nhanh qua những gốc cây dâu cổ thụ xanh mướt.
Tuyệt đại bộ phận các hộp kim loại nhỏ, trước đây vốn dĩ giắt dày đặc trên các khớp nối trên thân thể, lúc này đã bị bạo hủy gần hết. Hơn 70% lớp hộ giáp kim loại chắc chắn nguyên phối trên thân thể lúc này đã mất hẳn, thay bằng lớp vỏ thép chẳng biết lấy từ đâu tới. Khắp nơi xung quanh các lớp vỏ thép kia nhìn thấy hết sức rõ ràng dấu vết những mỏ hàn cực nóng cắt thẳng lên lớp vỏ thép cố gắng chắp nối lại nhiều lần, lộ ra những đường đen xì xấu xí. Lớp vỏ ngoài toàn thân con Robot vương vãi đầy các loại dầu máy, ốc vít chắp nối, các loại vỏ thép màu sắc khác nhau, nhìn qua giống hệt như lớp quần áo rách nát của một gã ăn mày xấu xí. Hơn nữa cộng thêm những dấu vết tổn hại do những tràng chiến đấu kịch liệt lưu lại, nhìn qua giống hệt như là một bức trang hội họa theo trường phái siêu thực xấu xí nhưng lại nổi tiếng khiến người khác phải nổi giận.
Con Robot Đào Chướng từ trước đến giờ trên phương diện thẩm mỹ căn bản không làm ra bất cứ cống hiến nào cả, hôm nay so với bất cứ thời điểm nào trong quá khứ cũng càng giống như một đống kim loại rác rưởi đang di chuyển mà thôi.
Những cấu kiện bên trong con Robot đã tiến hành sửa chữa đi sửa chữa lại không biết bao nhiêu lần, cũng không biết đã thay đổi những linh kiện cơ bản bao nhiêu lần. Những loại linh kiện bất đắc dĩ lâm thời tiến hành thay dùng này, mỗi khi di chuyển liền bị mài mòn mãnh liệt, mỗi cử động cũng đều bi thương phát ra từng tiếng ma sát trầm thấp.
Hai cái chân dài máy móc gầy nhỏ cao gần ba thước bởi vì tiến hành chắp nối từ hai đầu Robot Lang Nha bất đồng, khiến cho các khớp nối kim loại không đồng đều, nên lại cố tình chêm thêm một khớp nối máy móc, tuy nhiên cũng không thể cam đoan tuyệt đối tính cân bằng chặt chẽ khi di chuyển với tốc độ cao được. Mỗi khi nó tiến hành di chuyển với tốc độ cao, con Robot Đào Chướng luôn luôn có xu thế khẽ nghiêng sang một bên, giống hệt như một thằng què đang chạy vậy. Đống kim loại rác rưởi di chuyển với tốc độ cực nhanh, nhưng không ngừng lắc lư, nhìn qua liền có thể liên tưởng đến một người bệnh bằng kim loại khổng lồ vậy.
Để cái đầu Robot nhìn qua như bất cứ lúc nào cũng có thể rã tan thành từng mảnh vụn tán loạn này, trải qua vô số lần gần như là tiếp cận bãi công. Sau đó lại tiếp tục trầm thấp nổ vang, thậm chí còn chống đỡ liên tục nhiều ngày đêm, tiến hành những trận chiến đấu kịch liệt vô cùng. Có thể làm được hết thảy những chuyện như thế này, tự nhiên là phải quy công cho gã Bảo Dưỡng Sư thiên tài do Công ty Cơ khí Quả Xác cùng với gã đại thúc vô sỉ Phong Dư kia liên hợp bồi dưỡng ra.
Những sự bi hoan của nhân loại vốn cũng không tương thông với nhau. Những sự bi hoan giữa hai bên Liên Bang cùng với Đế Quốc vốn dĩ lại cũng hoàn toàn tương phản với nhau. Cũng may là song phương lại có được sự tương tưởng gần như là tuyệt đối trên phương diện hình thức suy nghĩ, cùng với cái lý niệm thiết kế và đơn vị đo lường giống nhau mà kẻ khác suy nghĩ trăm năm cũng không cách nào giải thích nổi, liền thậm chí ngay cả phương thức điều khiển cùng với cách sử dụng cánh tay bảo dưỡng đơn giản cũng giống nhau, tựa hồ cũng không có sự khác biệt gì.
Cho dù có Hoài Thảo Thi ngồi kế bên không ngừng phiên dịch, nhưng mà Hứa Nhạc cũng không cách nào có thể hoàn toàn hiểu rõ ràng được những tham số kỹ thuật bên trên các cấu kiện kỹ thuật của Robot Đế Quốc được. Nhưng mà một khi hai bàn tay của hắn chạm vào cánh tay máy móc bảo dưỡng lạnh như băng tiến hành sửa chữa, hệ thống chốt điện nội bộ trong thân thể con Robot mở ra, liền phi thường rất nhanh bắt đầu quen thuộc với tất cả các máy móc, hoặc nói chính xác hơn là tất cả những cấu kiện kim loại có liên quan.
Hơn nữa còn có thể bằng tốc độ nhanh nhất sửa chữa hoàn hảo lại.
Hắn thậm chí còn lợi dụng một số các loại linh kiện chủ chốt có được một cách hữu hạn, sử dụng một số loại linh kiện điện tử của một đầu Robot Nguyệt Lang phản quân, do con Robot Đào Chướng đánh lén thành công, tiến hành cải tạo một chút hệ thống điện tử liên lạc của con Robot Đào Chướng, tuy rằng không thể thành công xâm nhập được vào hệ thống chỉ huy của đám bộ đội phản quân kia, nhưng lại có thể khiến cho năng lực che chắn điện tử của con Robot Đào Chướng gia tăng lên trên một diện rộng.
Ngay trong nháy mắt hoàn thành xong công tác cải tạo kia, Hứa Nhạc nhất thời nhớ tới cái gã chân chính là chuyên gia điện tử lợi hại nhất mà chính mình đã từng gặp qua, nhớ tới mười đầu ngón tay thô to có chút mập mạp của cái gã Cố Tích Phong kia. Trong lòng hắn lặng yên cảm khái, mãi cho đến bây giờ hắn mới có thể chân chính cảm nhận được, ở phương diện trình độ khoa học kỹ thuật cùng với phương diện điện tử của bên phía Đế Quốc, so với Liên Bang phải nói là kém hơn rất nhiều.
Chi bộ đội phản quân tiến hành bao vây tiểu trừ bên trong phiến rừng cây dâu này, khiếp sợ thậm chí là cực kỳ sợ hãi khi phát hiện ra đầu Robot Đào Chướng giống hệt như một đầu u linh này, tựa hồ như vĩnh viễn cũng không bao giờ xuất hiện ra vấn đề về máy móc cả. Bất luận là trải qua bao nhiêu tràng chiến đấu Robot vô cùng kịch liệt, ngay lần tiếp sau nó xuất hiện lần nữa, thì lại vẫn như cũ hoàn hảo không tổn hao chút gì cả. Tuy rằng đầu Robot u linh này nhìn qua tựa hồ càng ngày càng rác rưởi hơn, nhưng mà sức chiến đấu biểu hiện ra của nó lại là không chút giảm xuống nào cả.
Chi bộ đội phản quân căn bản không thể nào thấu hiểu nổi đối phương như thế nào lại có thể làm được điểm này, mặc dù đám quân nhân sĩ quan tham mưu căn cứ theo những đầu Robot Nguyệt Lang bị phá tan thành từng mảnh nhỏ mà phỏng đoán ra được vài thứ gì đó, nhưng mà vẫn như cũ khó có thể tin tưởng nổi rằng, bên trong vũ trụ này không ai có thể ở trong phiến rừng rậm mênh mông cũng chỉ có những nhà xưởng nông nghiệp như thế này, mà hoàn thành được công tác sửa chữa mà cần phải có những thiết bị sang quý vô cùng mới có thể hoàn thành được như thế này. Huống chi cái mà đối phương lựa chọn sử dụng sửa chữa toàn bộ đều là các linh kiện thiết bị của con Robot Nguyệt Lang không tương thích như thế này!
Trong đầu đám quân nhân sĩ quan phản quân dần dần sinh ra một loại ảo giác kỳ quái. Vị Công chúa Điện hạ mà bọn họ đang bao vây tiểu trừ cũng không phải là một người đang tiến hành chiến đấu, mà ở bên trong phiến rừng dâu xanh mướt mênh mông mờ mịt ngợp trời kia, tựa hồ như có một chi căn cứ hậu cần khổng lồ cực kỳ tiên tiến đang không ngừng vận chuyển, vì con Robot u linh của Công chúa Điện hạ mà cung cấp cuồn cuộn không dứt sự duy trì cường đại vậy.
Nhưng mà toàn bộ phiến rừng dâu mênh mông này đã từng bị chi phản quân kia dọn dẹp sạch sẽ qua một lần, làm sao có thể còn lại một chi căn cứ hậu cần nào còn tồn tại lại trong đó cơ chứ?
Đối với tiêu chuẩn bảo dưỡng khủng bố mà Hứa Nhạc mấy ngày gần đây phô bày ra, Hoài Thảo Thi cũng không hề phát biểu ra bất cứ sự đánh giá nào cả, trên gương mặt bình thường không hề toát ra bất cứ tình tự gì, thì bây giờ cũng vẫn như cũ không toát ra bất cứ một tia tình tự nào cả, nhưng mà ở sâu bên trong nội tâm lại sớm là chấn động không thôi.
Nàng ta vốn dĩ sớm đã biết cái gã Liên Bang bên cạnh mình này vốn dĩ là một quân nhân sĩ quan thập phần cường đại, thậm chí còn có cả tư cách cùng với chính mình tiến hành một hồi chiến đấu Robot cực kỳ công bằng nữa. Nhưng mà hết thảy tất cả những chuyện này nàng ta cực kỳ không thèm để ý đến, thực lực cường hãn đến cực điểm cùng với lòng tự tin mạnh mẽ vẫn mãi duy trì sự khinh miệt đối với Hứa Nhạc. Nhưng mà khi nhìn thấy con Robot Đào Chướng lúc này dưới hai bàn tay nhìn qua cực kỳ bình thường của cái gã thanh niên này, thế nhưng lại có thể mạnh mẽ duy trì công tác chiến đấu cường độ cực cao suốt nhiều ngày như thế, hắn không thể không cảm thấy bội phục được.
Bên cạnh sự bội phục vô cùng kia liền là một sự cảnh giác nồng đậm, bên cạnh sự cảnh giác mạnh mẽ đó phần lớn lại là một sự khó hiểu, một sự khó hiểu giống hệt như là đám quân nhân sĩ quan phản quân kia vậy.
Đối với phương diện Robot, mức độ nghiên cứu của Liên Bang cũng không vượt qua bên phía Đế Quốc quá nhiều, tiêu chuẩn quy mô thiết kế sản xuất liền quyết định tiêu chuẩn điều khiển. Hoài Thảo Thi không thể nào tưởng tượng ra nổi gã thanh niên nào làm thế nào mới có thể rèn luyện ra được năng lực bảo dưỡng khó có thể tưởng tượng ra nổi như thế. Chẳng lẽ ngay cả loại sự tình này cũng cần phải có được thiên phú hay sao?