Tạp Đốn trong số các Quận vương của Đế Quốc là nhân vật tuyệt đối nổi danh nhất của Hoàng thất Đế Quốc. Bởi vì huyết thống của hắn cùng với vị Hoàng đế Bệ hạ vĩ đại chính là gần nhất, số nữ nhân cướp được ở bên người của hắn là nhiều nhất, những bình dân bá tánh thuộc Quận hạ hạt của hắn cũng có cuộc sống cùng khổ tuyệt vọng nhất, cái khuôn mặt tràn đầy nét dữ tợn của hắn cũng là khó nhìn nhất trong số các Quận vương, nhất là thời điểm khi mà hắn cười rộ lên.
Cũng như lúc này vậy, tay hắn đang bưng lấy ly rượu đỏ, thần tình say sưa, cảm giác say mông lung trong mắt hắn tràn đầu trên vẻ mặt phấn khởi. Một bàn tay hắn thọc thẳng vào trong cái váy ngắn, sờ soạng lên phần mông tròn trịa của cô quân nhân thư ký tóc vàng đang ngồi ngay trong lòng hắn. Nụ cười sảng khoái phấn khích trên mặt hiển lộ đầy vẻ đắc ý mãnh liệt, mơ hồ một luồng quang mang tàn nhẫn trong cặp mắt mông lung kia.
- Vì Hoàng đế Bệ hạ, chúc mừng cho thắng lợi vĩ đại của chúng ta! Sau màu khi tổ chức nghi thức chúc mừng, có phải là nên kiếm thêm vài tiểu xử nữ đến hay không?
Hắn hớp lớn một hớp rượu đỏ, chẳng khác nào đang uống một ly máu vậy, thỏa mãn lớn tiến tính toàn kế hoạch sau khi chấm dứt cuộc hành trình này.
Ả nữ nhân ngồi trong lòng của hắn có dáng người cực kỳ mê người, mái tóc vàng nhộn nhạo, chỉ đáng tiếc là màu sắc bên trong đồng tử cặp mắt của cô ta hơi có chút nhạt nhòa. Thân là một thành viên Hoàng thất có huyết thống Đế Quốc thuần khiết nhất, Quận vương Tạp Đốn kiêu ngạo đắc ý nhất với cặp mắt cực kỳ khó coi nhưng lại có đôi đồng tử một màu ngăm đen, tự nhiên không chút nào để ý đến những cặp mắt khác.
Vị Quận vương Đồ Tể này, trong dĩ vãng mỗi lần xuất lĩnh bộ đội xuất chinh, cũng đều là một chuyến hành trình tràn ngập những giết chóc tàn nhẫn cùng với những hoạt động dâm dục triền miên. Chỉ là lần này, khi chấp hành cái nhiệm vụ Xuyên qua Liệp sát cực kỳ quan trọng này, khiến cho hắn cũng không thể không đầu tư toàn bộ tâm lực, cực kỳ thận trọng… Huống chi trên Chiến hạm lại còn có vị tiểu tổ tông đáng sợ kia nữa…
Tất cả các quý tộc trên Thiên Kinh Tinh cùng với các quan viên triều thần tại các Quận tonh cũng đều luôn sợ hãi sự vô lễ thô bạo cùng với thân phận hiển hách của hắn, thế nhưng trên thực tế lại là cực kỳ khinh miệt hắn. Nhưng mà cái gã Quận vương này nương dựa vào một lần chính mình đã thay Hoàng đế Bệ hạ, tàn bạo càn quét một hồi phản loạn của bình dân Đế Quốc, lại lấy cái tính tình thô bạo mà chân chất nhất đạt được sự tín nhiệm mạnh mẽ của Hoàng đế Bệ hạ, ai cũng không dám một phen đem loại cảm xúc khinh miệt này biểu lộ ra ngoài mặt.
Ngay cả chính bản thân Quận vương Tạp Đốn cũng biết rất rõ ràng cái nhìn của đám thượng tầng Đế Quốc đối với hắn, cũng biết rằng có vô số người đang ghét cay ghét đắng cái mặt nạ xấu xí tà ác mà hắn đang cố gắng mang trên mặt này… Tuy rằng ngay cả chính bản thân hắn cũng đều không nghĩ muốn mang cái mặt nạ đáng ghét này, nhưng mà hắn thật sự không chút ngại ngùng khi mang nó. Bởi vì Hoàng đế Bệ hạ cần hắn phải mang, Đế Quốc cần hắn phải mang, quyền thế địa vị hiện tại của hắn cũng cần hắn phải mang, hơn nữa bởi vì do mang trên mặt đã rất nhiều năm rồi, cho nên lại có chút sa vào trong đó, dần dần hắn mang nó lại có một loại cảm giác vô cùng vui sướng mà phấn khích, đã hồn nhiên quên mất luôn cái mặt nạ vẻ ngoài tàn bạo lãnh khốc này là do Hoàng đế Bệ hạ ban cho, hay đó mới thật sự là bản tính của chính bản thân hắn.
Rất nhiều năm trước đây, khi lần đầu tiên rời khỏi Thiên Kinh Tinh, cưỡi trên Hạm đội Quân dụng chạy ra khu vực Tinh vực xa xôi, bắt đầu tiến hành trấn áp bạo động của dân chúng, hắn liền quen dần, thậm chí là yêu thích cái loại cảm giác này.
Hắn vô cùng phấn khích khi nhìn thấy cảnh tượng một đám dân đen hèn mọn lại chẳng biết thỏa mãn sự ban ơn mưa móc của Hoàng thất, cầm lấy những loại vũ khí thô sợ tự chết, đối diện với những dòng thiết lưu cường hãn của Quân đội Đế Quốc, cả người run rẩy, sắc mặt tái nhợt, biến thành một đám súc sinh thê thảm ngay cả phân, nước tiểu cũng đổ ra giàn dụa, không ngừng kêu cha gọi mẹ, phóng chạy tán loạn… Trong những dòng ký ức vô cùng phấn khích đó, cũng còn có hình ảnh của năm xưa, hình ảnh về đám tù binh của Liên Bang… Khi hắn hạ lệnh rắc lên trên miệng vết thương của đám người dị quốc này đầy những con giòi lúc nhúc béo múp, đám người dị quốc đó thống khổ kêu gào đến mức mép môi bật cả máu ra, cuối cùng giống như một đám rác rưởi vậy, im bặt không một tiếng động ngã xuống chết đi.
Chẳng qua là từ nay về sau, chỉ sợ rốt cuộc cũng không còn có hội nào có thể chứng kiến được những hình ảnh có thể so sánh được với hình ảnh chiếc phi thuyền Cổ Chung Hào nổ tung cùng với vô số thi thể trôi nổi khắp nơi trong vũ trụ vừa mới diễn ra mấy ngày trước đây… Cái hình ảnh đó càng khiến cho hắn phấn khởi đến mức run rẩy, hưởng thụ một loại cảm giác phấn kích tinh thần mạnh mẽ vô cùng…
Bản thân hắn cũng chẳng cần được lưu danh vào trong sử sách của Đế Quốc làm gì, chỉ hy vọng địa vị của mình ở trong lòng Hoàng đế Bệ hạ có thể càng chắc chắn hơn một chút, quân đội của mình ở Quận tinh trực thuộc có thể nhận được nguồn tài nguyên phân phối càng nhiều thêm một chút là đủ để hắn thỏa mãn rồi. Quận vương Tạp Đốn cảm thấy thỏa mãn thầm nghĩ, cất tiếng cười lớn, sau đó đưa tay véo mạnh vào mông của ả nữ nhân đang ngồi trong lòng mình, trước mắt tựa hồ như nhìn thấy được một hình ảnh tươi sáng vô cùng ở tương lai rất gần đây.
Bất chợt một thanh âm ngắn ngủi mà bén nhọn đột nhiên vang lên.
Cũng không phải là cô nữ quân nhân thư ký tóc vàng bởi vì cái mông bị hắn ngắt véo thành bầm tím, đau đớn quá nên kêu thất thanh, mà là do hệ thống điều khiển tự động của chiếc Chiến hạm phát ra thanh âm cảnh báo.
Tất cả mọi người bên trong phòng chỉ huy của chiếc Chiến hạm nhất thời kinh ngạc, quay mặt nhìn nhau tràn ngập vẻ nghi hoặc. Gã quân nhân sĩ quan phụ trách hệ thống theo dõi tự động hơi có chút ngơ ngẩn lắc lắc đầu. Rõ ràng là đã có thanh âm cảnh báo vang lên, hệ thống theo dõi của Chiến hạm cũng đã đưa ra một vài số liệu tính toán, nhưng mà cũng không có đánh dấu nguồn gốc phát ra cảnh báo.
Bởi vì không xác định rõ ràng nguyên nhân như vậy, cho nên Quận vương Tạp Đốn cũng giống như tuyệt đại đa số đám thuộc hạ của hắn trong phòng chỉ huy này cũng đều không có chút cảnh giác nào dâng lên trong lòng. Ngoại trừ những lần tiến hành thao diễn quân sự chính thức, Hạm đội Đế Quốc ở trong Tinh vực bản thổ Đế Quốc đại khái đã hơn mười mấy năm qua cũng không có vang lên thanh âm cảnh báo tự động bao giờ. Có thể nào là do mọt gã kỹ sư điện tử ngu xuẩn nào đó đã phạm phải sai lầm, lắp đặt nhầm một vài linh kiện điện tử nào đó hay không?
Nhưng mà chỉ khoảng gần mười giây sau đó, thanh âm cảnh báo ngắn ngủi mà bén nhọn lại một lần nữa vang lên. Lúc này đây hệ thống theo dõi điện tử của Chiến hạm đã xác định rõ ràng nơi phát ra nguy hiểm. Thanh âm máy móc hợp thành lạnh như băng không ngừng quanh quẩn trong gian phòng chỉ huy:
- Mục tiêu không xác định đang dùng tốc độ cao phóng thẳng đến. Khoảng cách hiện tại 2322 km. Phương vị góc vũ trụ 83 độ…
Sắc mặt Quận vương Tạp Đốn hơi chút trầm xuống, cặp mày nhíu chặt, hơi hơi chút phẫn nộ nhìn chằm chằm về đám thuộc hạ rốt cuộc cũng đã tỉnh thần trở lại, bắt đầu rất nhanh tiến hành công tác phân tích cảnh báo khẩn cấp.
- Vật thể phi hành không xác định đó cực nhỏ, bởi vì nó còn đang nằm trong bối cảnh quang mang cực mạnh trên mép của Hằng tinh, cho nên còn chưa xác định rõ được hình dạng. Chỉ là hình dạng bề ngoài rõ ràng không theo quy tắc, dự đoán chỉ là một mảnh thiên thạch nhỏ mà thôi. Xin ngài hãy an tâm, Chiến hạm đã bắt đầu tiến hành điều chỉnh, hơn nữa hệ thống che chắn cao cấp tại khu vực dự đoán va chạm đã được tiến hành bao phủ hoàn tất.
Thanh âm của hắn vẫn còn mang theo một chút trào phúng tự giễu nhàn nhạt, tựa hồ như là đang muốn cười nhạo cái trí tuệ cùng với năng lực tính toán của cái hệ thống máy tính tự xưng là có trí tuệ sinh mạng tiên tiến kia.
Ba giây đồng hồ sau đó, hệ thống máy tính điều khiển tự động của chiếc Chiến hạm lại một lần nữa phát ra thanh âm cảnh báo bén nhọn chua ngoa.
- Khoảng cách của mục tiêu còn 779 km, đang tăng tốc…
- Cảnh báo: Có khả năng va chạm!
- Cảnh báo: Có khả năng va chạm. Xin mọi người trở về chỗ ngồi của mình, cố định thân thể!
Một giây đồng hồ sau đó, nội dung cảnh báo của cái máy tính điều khiển tự động của Chiến hạm đã biến thành:
- Khoảng cách của mục tiêu còn lại 277 km, đang tăng tốc…
Nghe được câu cảnh báo này, Quận vương Tạp Đốn, trên khuôn mặt vẫn còn mang theo biểu tình thoải mái pha lẫn một loại cảm giác chán ghét tràn đầy, đột nhiên biến sắc đứng bật dậy, cặp mắt vốn mông lung cũng biến thành âm trầm, nhìn chằm chằm vào màn hình theo dõi điện tử của Chiến hạm. Hắn ta cũng không biết rõ, ở trong vũ trụ có thể nào xuất hiện một tảng thiên thạch nhỏ có tốc độ di chuyển kinh người đến như thế hay không, nhưng hắn tuyệt đối biết rõ ràng, cho dù có loại thiên thạch nhỏ như thế, nhưng mà, một tảng thiên thạch nhỏ… tuyệt đối không có khả năng tự nhiên tăng tốc!
Nhưng mà bản thân hắn mặc dù biểu tình âm trầm đến cực điểm, giờ phút này cũng đãn không kịp nói cái gì nữa. Thanh âm cảnh báo của hệ thống điều khiển tự động của Chiến hạm thậm chí còn không theo kịp tốc độ di chuyển của đối phương. Chỉ nghe một tiếng ‘ông’ trầm đục vang lên, mặt sàn của chiếc Chiến hạm vốn đang vô cùng vững vàng chợt khẽ rung lên một chút, tựa hồ như là đã bị một tảng thiên thể loại nhỏ đập mạnh vào vậy.
Mọi người trong đại sảnh chỉ huy cũng đều theo bản năng ngẩng đầu nhìn lên, mang theo vẻ nghi hoặc khiếp sợ nhìn chằm chằm về phía những hình ảnh theo dõi lớp vở bên ngoài của Chiến hạm, hướng về phía khu vực phát sinh va chạm mà nhìn lại. Một cái liếc mắt nhìn đơn giản này, lại khiến cho rất nhiều những gã quân nhân sĩ quan Đế Quốc không nhịn được, phát ra thanh âm kinh hô nhàn nhạt.
Bởi vì tất cả mọi họ đều có thể nhìn thấy, trong hình ảnh vũ trụ vô cùng rộng lớn bên ngoài, ngay tại lớp vỏ ngoài cùng của chiếc Chiến hạm tịch mịch, rõ ràng xuất hiện một đầu Robot MX kiểu mới của Liên Bang.
Bốn phía đều là một mảnh tĩnh mịch trầm mặc. Thế nhưng thanh âm gầm rú khó nghe của những phiến kim loại va chạm lại vẫn còn không ngừng quanh quẩn bên trong khoang điều khiển Robot.
Đầu Robot MXT giống như là một ngôi sao chổi, mạnh mẽ kịch liệt đâm thẳng vào trên thân thể của chiếc Chiến hạm Đế Quốc. Tuy rằng vào khoảng 100 km cuối cùng, Hứa Nhạc đã điều khiển hệ thống phản lực của con Robot, mạnh mẽ tiến hành giảm bớt tốc độ di chuyển, thế nhưng sự va chạm lại vẫn còn kịch liệt đến như thế. Nếu đổi lại là một người khác, theo đạo lý mà nói hoàn toàn có thể vô tình tước đoạt đi tính mạng của gã phi công ngồi bên trong khoang điều khiển.
Nhưng mà may mắn mà những sợi cơ mạnh mẽ cùng với các đầu khớp xương chắc chắn trong cơ thể của Hứa Nhạc, cộng với việc hắn vô cùng chăm chỉ tiến hành khổ luyện những động tác cùng với công pháp thần bí của vị đại thúc thiên tài kia, khiến cho toàn bộ cơ thể hắn trở nên cực kỳ cường hãn cùng với cứng cỏi, đúng là đã có thể mạnh mẽ chống đỡ lại khoảng thời gian trong khoảnh khắc mà lực chấn động tăng lên gấp ba mươi lần so với những chấn động rung lắc khi cử động di chuyển của con Robot lúc bình thường.
Vị đại thúc Kiều Trì Tạp Lâm kia của hắn đã từng nói qua, thân thể của nhân loại chính là cỗ máy móc cường hãn nhất. Nói như vậy, ngày hôm nay, thân thể của Hứa Nhạc không hề nghi ngờ chính là có xu hướng càng ngày càng tiến nhanh trên con đường biến thành một cỗ máy móc kim loại cường hãn.
Nhưng mà bàn thân hắn lúc này ngồi trong khoang điều khiển cũng có chút ù tai, cũng không có thời gian để mà cảm khái về năng lực tính toán quỹ đạo vô cùng chính xác của cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bang, cũng không thèm để ý đến chuyện bên ngoài khoang điều khiển của con Robot, mặc dù đang tắm trong ánh hào quang mãnh liệt do khỏa Hằng tinh chiếu rọi xuống, mà vẫn như cũ đích thực là một mảnh khoảng không vô cùng lạnh giá. Hắn chỉ là bằng vào tốc độ nhanh nhất, đưa vào trong màn hình điều khiển của con Robot một thao tác chỉ lệnh.
Thương Thu cùng với các nhân viên của Bộ Công Trình Công ty Cơ khí Quả Xác mặc dù tiến hành rất nhiều những điều chỉnh thay đổi cho con Robot MXT này, thế nhưng vẫn như cũ bảo lưu lại một vài cái thiết kế quái đản của con Robot Tiểu Bạch Hoa năm đó.
Theo những chỉ lệnh nhanh chóng của Hứa Nhạc đưa vào, một phiến hợp kim siêu cường trên cánh tay phải của con Robot MXT đột nhiên mở ra, một cánh tay sửa chữa máy móc phát ra quang mang kim loại sáng bóng rất nhanh phóng thẳng ra, chuẩn bị sẵn sàng làm việc.
Một hệ thống công cụ dài nhở ở ngay phía đầu của cánh tay sửa chữa máy móc, giống hệt như là những ngón tay của con người vậy, vừa mới tiếp xúc đến một bộ phận kim loại nào đó trên thân bên ngoài của chiếc Chiến hạm Đế Quốc, đã liền bắt đầu rất nhanh không ngừng chuyển động vù vù. Vô số những mạch điện không ngừng tiếp nối với nhau, phát sinh ra một vài tia lửa điện nhỏ bé mong manh, ở trong không gian chân không chợt lóe ra những tia sáng nhàn nhạt.
Cũng không có những luồng lửa đạn khủng bố của một khẩu Chủ pháo, con Robot MXT màu đen cô độc đang bám lên trên thân thể một chiếc Chiến hạm Đế Quốc di chuyển trong khoảng không vũ trụ rộng lớn mà trống trải kia, nếu như nghĩ muốn mạnh mẽ phá mở hệ thống che chắn bằng hợp kim siêu dày trên thân thể của chiếc Chiến hạm Đế Quốc, bản thân là một chuyện tình cực kỳ khó khăn. Huống chi đầu Robot MXT đặc chế này, bởi vì muốn phát huy ở trình độ cao nhất ưu thế điều khiển Robot cường hãn của Hứa Nhạc, đã gỡ bỏ tuyệt đại đa số các hệ thống vũ khí hỏa lực hạng nặng cùng với hỏa lực tầm xa…
Cho nên Hứa Nhạc cũng không có chuẩn bị một phen đem chiếc Chiến hạm Chiến thuyền Đế Quốc này oanh tạc ra một cái động cực lớn sao đó mới chui vào, mà là trực tiếp chuẩn bị dùng khả năng của chính bản thân mình, đem phần thân của chiếc Chiến hạm Chiến thuyền khai mở ra, giống như một gã ăn trộm đào tường khoét vách chui vào nhà nạn nhân vậy. Chỉ là cái gã ăn trộm Robot MXT này đã bị lộ tông tích mà thôi…
Cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bang lúc trước đã chuyển vào trong đầu Hứa Nhạc bản vẽ kết cấu cùng với các số liệu tương quan của chiếc Chiến hạm Đế Quốc này. Trong đầu Hứa Nhạc rất nhanh không ngừng tính toán, hắn cần phải tranh thủ trong lúc các đầu Chiến hạm khác của Đế Quốc còn chưa kịp phản ứng lại mà chui nhanh vào trong. Bằng không với hệ thống hỏa lực của các đầu Chiến hạm bốn phía xung quanh con Robot này, đang tiến hành súc tích năng lượng chuẩn bị phóng ra, chỉ cần đủ thời gian, tuyệt đối sẽ trực tiếp một phen đem hắn cùng với đầu Robot MXT của hắn oanh tạc thành từng mảnh nhỏ, hoặc là hoàn toàn biến mất trong phiến vũ trụ tối tăm trầm mặc này.
Con Robot MXT màu đen giống như là một con thằn lằn vậy, mạnh mẽ dán chặt lên trên thân thể lớn đến mức khủng bố của chiếc Chiến hạm mục tiêu. Vô số những đốm lửa đầy trời bắn văng khắp nơi xung quanh, ở trong không gian chân không này chỉ tồn tại trong khoảng thời gian cực kỳ ngắn ngủi, liền lặng lẽ không một tiếng động biến mất không thấy đâu.
Ba giây đồng hồ!
Chỉ dùng có thời gian ngắn ngủi ba giây đồng hồ. Ba giây đồng hồ khiến cho toàn thể đám quân nhân sĩ quan bên trong chi Hạm đội Đế Quốc phải trừng mắt há hốc mồm, khiếp sợ không nói nên lời… Chỉ ba giây đồng hồ, con Robot MXT màu đen đã không dùng tới một chút bạo lực nào, thành công mở ra được lớp hộ giáp hợp kim vô cùng nặng nề kia, trong làn không khí giá buốt lạnh lẽo đến mức có thể giết người, cùng với những tia lửa điện lóe sáng còn chưa kịp tắt đi kia, nhoáng lên một cái đã thành công chui thẳng vào trong Chiến hạm!
- Tôi phải giết chết hắn!
Ngay khi con Robot MXT màu đen dùng tốc độ cực cao tiến vào trong Chiến hạm Đế Quốc, Hứa Nhạc hướng về phía hệ thống liên lạc từ xa của con Robot vô cùng nghiêm túc nói.
Bên trong đồng tử đen nhánh của con mắt bên phải Hứa Nhạc, thỉnh thoảng lại hiện lên một vài chuỗi số liệu nào đó cùng với hạng mục công việc cần phải hoàn thành do cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bang cố tình sắp xếp cho Hứa Nhạc. Dựa theo những số liệu kỹ thuật cùng với những hạng mục công việc được đánh dấu này, Hứa Nhạc điều khiển con Robot phóng thẳng tới với tốc độ cực kỳ cao, tìm được một khu vực liên hệ hệ thống liên lạc trải dọc toàn bộ bên trong chiếc Chiến hạm tại một khu vực không bắt mắt nào đó, thành công phá vỡ hệ thống theo dõi sơ cấp ở một vài khu vực tương quan bên trong chiếc Chiến hạm Đế Quốc.
Cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bang đã tiến hành nghiên cứu kết cấu của Chiến hạm Đế Quốc gần đến trăm năm rồi, đã thu thập vô số những cơ sở dữ liệu quan trọng nhất, hơn nữa bản thân nó lại còn có cái năng lực tính toán siêu cường mà đám người Đế Quốc cực kỳ hâm mộ cùng với sợ hãi. Cho nên cho dù chiếc Chiến hạm thuộc Hạm đội U Linh của Đế Quốc này, bởi vì muốn chống đỡ lại những luồng gió lốc vũ trụ mạnh mẽ trong thông đạo không gian cùng với duy trì kế hoạch ám sát phi thuyền Cổ Chung Hào mà tiến hành cải tiến đặc biệt, thế nhưng nó vẫn như cũ có thể tính toán ra chính xác những ý tưởng thiết kế mà Viện Khoa Học Đế Quốc làm ra khi thiết kế chiếc Chiến hạm. Do đó nó có thể cung cấp được cho Hứa Nhạc những số liệu vô cùng chi tiết cùng với những phương hướng tập kích bất ngờ chính xác nhất.
Dưới sự chỉ dẫn của năng lực tính toán siêu cấp của cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bang, cộng thêm thiên phú bảo dưỡng mạnh mẽ của Hứa Nhạc, lúc này hoàn toàn đã được phát huy một cách tận tình cùng với kinh diễm… Đầu Robot MXT màu đen to lớn nặng nề ở bên trong không gian của chiếc Chiến hạm Đế Quốc không ngừng linh hoạt nhảy nhót, thành công tìm được vị trí kỹ thuật tiếp theo, rất nhanh đã mở ra được một hệ thống vi mạch hợp kim vô cùng phức tạp. Cánh tay máy móc sửa chữa lại một lần nữa bắn ra, cực kỳ chính xác lắp đặt xong một hệ thống trang bị phức tạp vào trong đó. Mỗi cái động tác hành động của nó cũng đều chính xác, ngắn gọn đến tuyệt vời, giống như là một gã Công Trình Sư thật thụ đang tiến hành công tác bảo dưỡng một cách chính xác cùng với chuyên chú vậy!
Kể từ lúc hắn phá được lớp vỏ ngoài Chiến hạm mà vào cho đến thời điểm hiện tại, hệ thống đồng hồ điện tử theo giờ chuẩn vũ trụ chung nhất đã nhảy lên mười bảy giây đồng hồ. Hệ thống trang bị phòng ngự bên trong chiếc Chiến hạm Đế Quốc đã toàn diện khởi động, thế nhưng cũng không có bất cứ một gã quân nhân sĩ quan Đế Quốc nào có thể ngăn cản ở trước người của hắn, lại càng không có bất cứ một đầu Robot Đế Quốc nào giống như một đầu cự lang điên cuồng nhảy ra mà ngăn cản hắn lại.
Bởi vì hắn cùng với con Robot MXT của hắn cũng chỉ tốn mười bảy giây đồng hồ để tiến hành xâm nhập phá hoại, nhanh đến mức khiến cho kẻ khác khó có thể tin nổi, khiến cho kẻ khác khó có thể mà kháng cự được.