Trợ lý Lisa nhìn thời gian trên di động chờ, lại gọi cho Hứa Anh một cuộc điện thoại. Hứa Anh xuyên qua kính chắn gió nhìn thấy Lisa, không nghe điện thoại, ấn tắt âm thanh xuống xe.
Cố Tinh Trầm đang ở đuôi xe mở cốp đem hành lý của cô mang ra. Hứa Anh đeo kính râm khẩu trang, đi qua.
Hành lý vừa được đặt xuống đất, Cố Tinh Trầm nhấc đầu liền thấy người phụ nữ mang kính râm, khuôn mặt cong môi đỏ cười.
“ Cảm ơn bé ngoan nhé. Vất vả rồi!”
Hứa Anh một tay đỡ lấy, một tay duỗi ra lôi rương hành lý.
“ Em đi đây, cuối tuần gặp.”
Cố Tinh Trầm thấy ảnh ngược của mình phản chiếu qua kính râm của cô, phía dưới là môi đỏ tươi cười, từng chiếc răng chỉnh tề trắng như tuyết, rất xinh đẹp.
Tiếng nói anh nhạt nhẽo lại thanh lãnh: “ Cuối tuần gặp. Trên đường nhớ chú ý an toàn. Buổi tối chơi di động ít thôi, đi ngủ sớm chút.”
“ Được rồi.”
Cô cùng anh lắc lắc ngón tay, xoay người đi vài bước, lại dừng lại, buông rương hành lý quay trở lại: “ Đúng rồi, còn có chuyện này thiếu chút nữa em quên mất.”
“ Cái gì.”
Hứa Anh tháo kính râm xuống, lộ ra một đôi mắt to, sau đó lấy tay quấn lấy cổ Cố Tinh Trầm, nhón chân.
Đột nhiên không kịp phòng ngừa, Cố Tinh Trầm bị hôn lấy, môi răng bị cậy ra. Hứa Anh ngang ngược đưa lưỡi mà quét vào, nếm đầu lưỡi anh.
Lập tức có dòng điện từ trong xúc cảm của Cố Tinh Trầm lan truyền.
“ Hứa Anh, còn có người…..” Cố Tinh Trầm hơi mở to mắt, có chút quẫn bách.
Ăn anh xong, Hứa Anh mới vừa lòng, môi đỏ cong cong cười, thu hồi cánh tay nâng cằm anh:
“ Bé ngoan, anh vẫn bảo thủ như vậy.”
“ Đồng ý với em….. Mấy ngày nay ở nhà, phải suy nghĩ thật kỹ chuyện mười ba đóa hoa hồng, nhé?”
Cô cúi người ở bên tai anh nhỏ giọng: “ Có cô gái muốn em nói với anh, cô ấy không muốn, chỉ làm bạn giường của anh nữa…..”
“ Suy nghĩ kỹ vào, cho cô ấy một câu trả lời, được không?”
Ánh mắt Cố Tinh Trầm tối lại: “…….”
Hứa Anh một lần nữa đeo kính râm, lộ ra môi mỉm cười cùng chiếc cằm mê người.
Sau đó xoay người rời đi.
Cố Tinh Trầm nhìn bóng dáng quyến rũ của cô, cô tới chỗ trợ lý, sau đó hình như có fans nhận ra cô, rất mau liền vây quanh một đống người. Náo nhiệt ồn ào.
Cô ở nơi nào đều sẽ là tiêu điểm, ầm ĩ không chịu được.
Cố Tinh Trầm hơi khịt mũi cười, nhớ tới nụ hôn cùng sự câu dẫn cố ý của Hứa Anh vừa rồi.
Thật là.
Ngoan quá.
Anh nhìn theo Hứa Anh an toàn biến mất ở cửa sân bay, Cố Tinh Trầm mới trở lại trong xe.
Nhưng trong đầu, vẫn là cậu tạm biệt phất tay với anh của Hứa Anh vừa rồi, bóng dáng lay động bước chân.
Nhớ lại cô, hôm nay mặc áo hoodie màu hồng pha trắng, rất thời thượng, giống như một sinh viên mười tám mười chín tuổi.
Cố Tinh Trầm dùng ngón tay sạch sẽ gõ vô lăng, từ từ nghĩ:
Khó trách, nhiều đại gia thích tìm nữ minh tinh để kết hôn.
Lớn lên đẹp, biết trang đểm, một khi thân thiết cũng rất thoải mái.
Giống như cô gái của anh.
Là bảo bối.
---
Cùng Lisa tiến vào sân bay lấy vé, phiếu hành lý, sau đó cách thời gian đăng ký còn hơn nửa giờ.
Hứa Anh đứng chờ ngoài sân, đùa nghịch di động.
Sau đó, thu được tin nhắn Cố Tinh Trầm gửi tới.
Hứa Anh trợn mắt, đem kính râm kéo xuống lộ ra khe hở, từ khe hở cẩn thận nhìn lại một lần.
< Em nói hộ anh với cô bé kia>
< Thật xin lỗi, văn nhã bại hoại sẽ không chịu trách nhiệm>
< Khuyên cô ấy….. Sớm mà kịp bứt ra>
Cố Tinh Trầm
Từ từ, Hứa Anh nhíu mày, sau đó đứng phắt lên từ ghế.
“ Khốn nạn!”
“ Cố Tinh Trầm!”
Lisa bị dọa nhảy dựng, có chút sợ Hứa Anh sẽ dọa người khác ở xung quanh, sợ hãi hỏi: “ Sao vậy chị Hứa Anh? Ai, ai làm chị giận?”
Hít sâu một chút, Hứa Anh nhìn bên cạnh còn có người, lại bắt đầu cong môi lộ ra một nụ cười ngọt 60%.
Cô nói:
“ Một người đàn ông, có hương vị rất tuyệt.”
---
Thời điểm đăng ký, bọn họ xếp hàng đi vào trong.
Hứa Anh nhìn ra sau vài lần.
“ Sao vậy chị Hứa Anh?”
“ Không có gì.”
Hứa Anh một lần nữa đeo kính râm lên, chỉ là có cảm giác gần đây luôn có người theo dõi mình…..
Đăng ký xong, lên máy bay, tiếp viên hàng không nhắc nhở an toàn, sau đó yêu cầu mọi người tắt di động.
Hứa Anh nhìn WeChat Cố Tinh Trầm, tức giận không muốn trả lời, liền đóng máy.
Cô ôm cánh tay bắt chéo chân, lộn xộn mà tự mình đoán ý của Cố Tinh Trầm.
Từ nhỏ đến lớn đều tựa hồ như vậy.
Mỗi lần cô muốn cùng anh chia tay, anh sẽ đều đau đớn tới muốn chết, chỉ là mỗi khi cô trở về muốn làm lành với anh, anh lại ỡm ờ. Rõ ràng đã muốn lại còn tỏ vẻ…..
Đúng là làm màu…..
Củi khô lửa bốc bao lần, Cố Tinh Trầm đúng là không biết xấu hổ còn dám từ chối!
Da mặt cô đã dày như vậy, tặng anh mười ba đóa hoa hồng đại diện cho sự yêu thầm, đúng là đồ mắt mù….
Uổng phí cô tỏ ra chim nhỏ nép người mà nịnh nọt anh.
Hứa Anh càng nghĩ càng cảm thấy tức giận, bên cạnh, trợ lý nhỏ đơn thuần, lại vẫn luôn bối rối: Chửi người ta là khốn nạn, lại khen người ta rất tuyệt. Mạch não của đại minh tinh, quả nhiên không giống người thường ~
Vì thế, trong lúc chờ Hứa Anh uống nước trái cây, tâm tình tựa hồ đã chút hơn chút, Lisa liền cẩn thận hỏi: “ Chị Hứa Anh…. Có phải hay không vì chị theo đuổi vị tiên sinh kia không được. Cho nên tâm tình chị không tốt?”
Hứa Anh buông nước trái cây, nghiêng sườn mặt nhìn trợ lý nhỏ, đem kính râm cởi xuống, lộ ra mắt to: “ Em vẫn còn thông minh đấy.”
Lisa đã nghỉ phép rất lâu rồi, rất ngóng trông có chút việc làm, sợ bị ném mất bát cơm, vì vậy rất tích cực: “ Chị Hứa Anh, có câu cửa miệng rằng con trai theo đuổi con gái cách một ngọn núi, con gái theo đuổi con trai chỉ cách một tầng sa.” Cô nắm tay: “ Cố lên!”
Sau đó lại nói: “ Nếu có yêu cầu trợ giúp làm gì đó, chị cứ giao cho em đi làm. Dù sao thân phận minh tinh của chị có nhiều chuyện không tiện.
Hứa Anh khịt mũi cười: “ Vậy được, trước tiên em lên mạng thay chị xem ba mươi sáu kế theo đuổi đàn ông.”
Lisa ngay lập tức lấy ra quyển sổ nhỏ, lấy bút: “ Chị Hứa Anh, chị nói yêu cầu cụ thể một chút. Em sẽ nhớ rõ!”
Hứa Anh ngó mắt nhìn tầng mây ngoài cửa sổ máy bay, chống cằm gõ mặt, e hèm suy nghĩ một lát liền nói:
“ Chính là….”
“ Làm sao có thể đem loại này….”
“ Cao lãnh, thông minh, ôn nhu, lại dã tính, có thể làm cho anh ấy tâm phục khẩu phục!”