Chương 25 Đưa ra hợp đồng
“Tôi không nghĩ thế nào.” Doãn Lạc Hàn lạnh lùng nhấc khóe môi, nắm chặt cổ tay nàng, mang theo hơi thở nguy hiểm tiến gần mặt nàng, “Tôi chỉ muốn thu lại ba trăm vạn kia, đơn giản vậy thôi.”
“Nhưng tôi đã nói rồi, tôi không thể có ngay số tiền lớn như vậy được. Đến tột cùng anh muốn làm gì, cứ nói cho rõ ràng, giấu đầu lòi đuôi như vậy không giống chuyện Doãn đại tổng tài nên làm.”
Bị hắn nắm chặt cổ tay, nàng có chút căm tức, trực giác nói cho nàng người này rất nham hiểm, không chừng hắn đã điều tra hoàn cảnh của nàng nhất thanh nhị sở (1), lại bức nàng như vậy, tựa hồ vì mục đích khác.
Gương mặt tuấn tú của Doãn Lạc Hàn hiện lên nụ cười quỷ quyệt, hoàn toàn không thèm để ý đến ánh mắt phun hỏa của nàng, “Chúng ta kí một hợp đồng thế nào? Nó có thể mang đến cho em ba trăm vạn, quan trọng là em có hứng thú nghe hay không.”
Nụ cười kia của hắn thật làm người ta nổi cả da gà, nàng cắn môi, nắm chặt tay, cố gắng không đấm hắn một phát, “Nói đi.”
Hắn tà nghễ nhìn nàng, đôi mắt đen sâu thẳm tràn ngập châm biếm, thong thả nói: “Không thể chối cãi tôi có rất nhiều tình nhân, chỉ còn thiếu một tình phụ ấm giường, tôi nghĩ hẳn em rất thích hợp.”
“Anh, anh nằm mơ.” Nàng đột nhiên ngừng thở, cảm giác phẫn nộ vì bị nhục nhã tràn ngập lồng ngực, nàng giãy dụa càng mạnh. “Anh buông ra mau. Nếu anh cần một ả tình phụ, tôi tin chắc đàn bà con gái sẽ đua nhau xếp hàng dài mặc anh lựa chọn…”
Hắn kéo mạnh một cái, nàng không hề phòng bị loạng choạng ngã vào lòng hắn, mặt hơi đụng vào khuôn ngực rắn chắc. Nàng kêu đau “ưm” một tiếng, đã nghe thấy trên đỉnh đầu truyền đến tiếng nói lạnh như băng.
“Tôi chưa bao giờ tốn quá nhiều thời gian vào một nữ nhân, tôi chỉ cho em một ngày suy nghĩ. Sau ngày mai, em phải nói đáp án cho tôi.”
Nàng ngẩng đầu, đang định lên tiếng phản bác, đã bị hắn thô lỗ đẩy ra, còn chưa kịp phản ứng, thân thể liên tục lùi dần, ngã ngồi xuống sô pha.
Nàng ngồi thẳng dậy trừng mắt nhìn hắn. Nếu ánh mắt có thể giết người, kẻ có khuôn mặt lạnh lùng tà ác trước mặt đã sớm bị nàng giết hàng nghìn hàng vạn lần.
“Vì sao anh lại chọn trúng tôi?” Nàng không nhịn được hỏi. Nàng sẽ không ngu xuẩn đến mức tin hắn làm vậy vì coi trọng dung mạo mình, chắc chắn còn có nguyên nhân khác.
Hắn không kiêng nể gì đánh giá nàng từ trên xuống dưới, lại nở nụ cười tàn khốc thêm chút ái muội, “Tôi ghét nhất kiểu nữ nhân đòi trói buộc, đến khi chia tay chỉ biết khóc sướt mướt, dây dưa không rõ. Mà tính cách của em, tôi đã điều tra qua, em là người thích hợp nhất làm tình phụ của tôi.”
Giờ phút này, nàng như con mồi bị kẻ đi săn là hắn tùy ý đánh giá, nhất thời toàn thân không được tự nhiên. Thì ra hắn cần một tình phụ đến lúc hắn nhàm chán sẽ không khóc, không làm loạn, bình tĩnh mà chia tay.
Đáp án như vậy thật bất ngờ ngoài dự tính.Chương 26 Hắn trừng phạt
“Không cần chờ tới ngày mai, hiện tại tôi có thể trả lời rõ ràng cho anh. Tôi không đồng ý…” Mân Huyên lạnh lùng kéo dài âm cuối, khuôn mặt nhỏ nhắn vì tức giận mà đỏ bừng lên.
“Không cần chắc chắn như vậy. Em từ chối như vậy là quá sớm.” Hắn nói đầy tự tin , không tiếng động bước về phía nàng, “Tôi nói rồi, sau ngày mai mới là kì hạn tôi đưa ra, đến lúc đó em trả lời tôi cũng chưa muộn.”
“Anh không nghe thấy sao? Tôi nói rồi, tôi không đồng…” Nàng thở phì phì tăng âm lượng, nhưng còn chưa nói xong chữ cuối đã bị hắn cúi người xâm chiếm môi, trực tiếp tách hàm răng nàng ra, đem đầu lưỡi trơn tuột chui vào miệng nàng, hút hết ngọt ngào của nàng. Nụ hôn cuồng vọng mà mãnh liệt, tựa hồ đang đưa ra cảnh cáo với nàng.
Thời gian chỉ ba mươi giây, nàng còn chưa kịp đẩy hắn ra, ngay sau đó, hắn nhanh chóng tách nàng ra, đứng thẳng dậy, trên cao nhìn xuống.
“Kĩ xảo hôn của em làm người ta khó có thể chịu được.”
“Anh quá đáng!” Nàng liều mạng chùi đôi môi bị hắn cắn đến sưng đỏ, muốn lau đi hương vị của hắn, lập tức đứng dậy, giơ tay phải định phát tiết lửa giận, còn chưa đụng được vào mặt hắn đã bị nắm chặt.
Nàng tiến sâu vào đôi mắt thăm thẳm âm u, hắn thản nhiên cười lạnh: “Chưa từng có nữ nhân nào dám như vậy với tôi.”
Nàng tức giận trừng mắt nhìn hắn, cố giãy khỏi tay hắn. Bản chất người này như ma quỷ tà ác, có thể nghĩ ra việc bắt nàng dùng thứ quý giá nhất đổi lấy tiền.
Đúng lúc đó, vang lên tiếng đập cửa đều đều, cặp mắt sắc lạnh âm u thủy chung khóa chặt trên người nàng, hắn hơi hơi nhếch môi.
“Tiến vào.” Cửa bị đẩy ra, Từ Bang xuất hiện trong phòng, trực tiếp nhìn Doãn Lạc Hàn, thanh âm có chút gấp gáp: “Tổng tài, lão gia đến đây. Trông lão gia rất tức giận, vì chuyện ngài điều cháu traiChuĐổng đi, lão gia nói nếu ngài không rút mệnh lệnh, lão gia sẽ…”
“Ông ta sẽ không nhận tôi là con, từ nay cha con đoạn tuyệt quan hệ.” Doãn Lạc Hàn tiếp lời, “Những lời này ông ta đã nói vô số lần, lần nào tôi cũng hy vọng là thật.”
“Tôi thấy lão gia thực sự tức giận, đã nói ngài đang tiếp một vị khách quan trọng, sau đó để lão gia ở phòng hội nghị chờ ngài, phỏng chừng chờ không lâu nữa, lão gia sẽ xông vào đây.”
“Tôi đi gặp ông ta.” Doãn Lạc Hàn không nhanh không chậm nói, vô cùng thoải mái đút tay vào túi quần, không chớp mắt bước đến phía cửa, như hoàn toàn bỏ qua kẻ vẫn ngây ngốc đứng một chỗ- Lăng Mân Huyên.
Đi được nửa đường, hắn chợt xoay người, bạc môi cong lên ác ý.
Bốn mắt chạm nhau, nàng không nhịn được rùng mình một cái, bộ Âu phục Italia màu đen phản quang may thủ công như giúp khí chất băng hàn kiêu ngạo của hắn bắn ra bốn phía, khiến nàng cảm giác chính mình như con mồi nhỏ bé, một khi đã rơi vào cạm bẫy của hắn, sẽ không có cách nào thoát ra.Chương 27 Kỳ hạn cuối cùng
Di động bất chợt vang lên, nàng cúi người lấy ra, mượn cơ hội tránh đi ánh nhìn làm người ta ghê người kia, ngón ta đang định ấn nút nghe đã nhìn thấy tên người gọi trên màn hình, cứng lại.
Chỉ Dao hẹn nàng sáng nay đi Shopping, nhưng nàng còn vội đến chỗ Doãn Lạc Hàn, sáng sớm đã ra bắt xe bus. Giờ Chỉ Dao gọi điện thoại đến, nhất định vì đến nhà chú mà không nhìn thấy nàng.
Nếu như bây giờ nghe điện, Chỉ Dao hỏi nàng ở chỗ đâu, nàng biết trả lời như thế nào. Chẳng lẽ nói đang đang ở văn phòng vị hôn phu của cậu sao? Trong mắt Chỉ Dao, nàng mới gặp Doãn Lạc Hàn lần đầu tiên hôm qua, nói như vậy nhất định sẽ làm Chỉ Dao hoài nghi. Nàng không nghĩ chỉ vì một kẻ như Doãn Lạc Hàn mà mất đi người bạn tốt Chỉ Dao, đành phải mặc chuông reo.
Qua mấy chục giây, cuối cùng di động cũng ngừng vang, nàng nhẹ nhàng thở ra, vừa nhìn lên đã thấy đôi mắt u ám của Doãn Lạc Hàn hứng thú nhìn chằm chằm mình, chậm rãi cong khóe môi. “Là Chỉ Dao gọi điện đi. Sao em lại không nghe? Chẳng lẽ có tật giật mình?”
Biết rõ còn cố hỏi!
Nàng trừng mắt nhìn hắn, thả di động vào túi, lạnh lùng đáp lại: “Doãn đại tổng tài, hình như anh đang nhầm lẫn gì đó, người có tật giật mình nên là anh mới đúng. Anh đề ra hợp đồng như vậy sau lưng Chỉ Dao không thấy xấu hổ sao? Còn nữa, tôi lặp lại, tôi quyết không đồng ý kí cái hợp đồng hoang đường kia, quyết không.”
Nàng vừa nói xong, bước nhanh về phía cửa, không thể ở thêm một giây nào ở nơi này.
Hắn tà tà dựa vào cánh cửa, hoàn toàn không để ý lời nàng châm chọc, tùy ý để nàng đi qua, tiếng nói tà tứ lại một lần nữa bay vào tai nàng.
“Ngày mai là kì hạn tôi cho em, một khi qua kì hạn này, số tiền kia sẽ theo hợp đồng, thêm vào 50% lợi tức. Tiện thể nhắc em thêm một câu, cảm giác mới mẻ của tôi với phụ nữ qua rất nhanh, đến lúc đó cho dù em cầu xin tôi, tôi cũng quyết không liếc nhìn một cái.”
Cước bộ đến gần thang máy chợt khựng lại, xoay người nhìn về phía hắn, ánh mắt bắn ra căm tức phẫn uất, thật là kẻ tự cao tự đại đến cực điểm. Không chỉ vì tự tôn cùng kiêu ngạo của nàng, thêm câu này của hắn, nàng sẽ không bao giờ cúi đầu trước hắn.
Hắn thản nhiên liếc nhìn nàng, con ngươi lạnh lùng gợn lên tia sáng quỷ dị, bước nhanh về hướng phòng họp.
Thè lưỡi về phía hắn, nàng cất bước đi vào thang máy, vừa ấn vào nút xuống tầng, chợt nghe thấy một trận quát to.
“Doãn Lạc Hàn, đồ xú tiểu tử này, nói là gặp vị khách quan trọng nào, hóa ra là hẹn hò cùng nữ nhân. Mày nói xem, mày đường đường là tổng tài Tập đoàn Đường Thịnh, cứ dây dưa không rõ với nữ nhân, cả ngày lên mặt báo,
Mày thực sự là đem nét mặt già nua của tao mất hết!…”
Thanh âm sắc bén xem ra vang ra khắp cả tầng ba mươi năm, vị lão gia trong miệng Từ Bang, phụ thân Doãn Lạc Hàn thật đúng là nhân vật lợi hại.