Tác giả | Tú Sinh |
Tình trạng | Hoàn thành |
Lượt xem | 257 |
Thể loại | Đam Mỹ Đam Mỹ Trọng Sinh Đam Mỹ Cổ Đại |
Người đời đều truyền tụng về Bắc Chiến Vương – một vị vương gia tàn bạo với tính tình vui buồn khó lường, khiến người ta vừa sợ hãi vừa kính nể. Họ đồn rằng, bàn tay hắn nhuốm máu không biết bao nhiêu mạng người, ánh mắt sắc lạnh đủ để khiến bất kỳ ai cũng phải run rẩy.
An Trường Khanh từng nghe những lời đồn ấy mà run sợ, không dám ngẩng đầu nhìn thẳng vào Bắc Chiến Vương, dù hắn chính là phu quân của mình. Trong mắt y, hắn là một cơn ác mộng sống động, đáng sợ đến mức chỉ cần đứng gần cũng đủ khiến trái tim y đập loạn vì khiếp hãi.
Mãi cho đến khi hơi thở cuối cùng tắt lịm, An Trường Khanh mới biết rằng, người đàn ông nhìn có vẻ thô bạo ấy lại có một trái tim tràn đầy ôn nhu. Mà sự dịu dàng, nhẫn nại và bảo bọc ấy, cả đời này hắn chỉ dành riêng cho một mình y.
Ông trời thương xót, cho y cơ hội sống lại, trở về đúng đêm tân hôn.
Đêm ấy, đối diện với ánh mắt sắc lạnh và khuôn mặt âm trầm của Bắc Chiến Vương, An Trường Khanh không còn sợ hãi như kiếp trước. Y bước đến gần, nhìn thẳng vào hắn và bất ngờ kiễng chân, hôn lên môi hắn một cách dịu dàng.
Bắc Chiến Vương thoáng sững sờ, ánh mắt âm u thoáng hiện vẻ khó tin. Hắn nheo mắt, giọng trầm khàn vang lên:
"Ngươi không sợ ta sao?"
An Trường Khanh vòng tay qua cổ hắn, cười nhẹ, giọng điệu vừa mềm mại vừa ngọt ngào như mật:
"Ta không sợ ngươi, ta chỉ sợ đau."
Đôi mắt sắc lạnh của Bắc Chiến Vương thoáng chốc dịu lại. Hắn cúi đầu nhìn y, bàn tay thô ráp nhấc cằm y lên, như muốn khẳng định sự hiện diện của y là thật.
"Ngươi yên tâm," hắn khẽ cười, âm điệu trầm thấp mang theo sự dịu dàng hiếm thấy, "đời này, ta sẽ không bao giờ để ngươi đau nữa."