Sáng ngày hôm sau, một tin tức hoàn toàn rúng động các câu lạc bộ của Học Viện Bàn Tay Thần. Câu Lạc Bộ Đua Xe Bay chính thức gửi thư khiêu chiến đội đua xe bay của thành phố Đà Lạt.
Tin tức bất ngờ này khiến nhiều người kinh ngạc không tưởng tượng nổi. Nghĩ tới hành động “bất thường” mà mười thành viên Câu Lạc Bộ Đua Xe Bay làm trong ngày hôm qua tại tòa tháp số ba mươi sáu thì mọi người đều nghĩ không biết nhóm người này phát điên gì mà liều lĩnh đến thế. Không lẽ là muốn chết nhanh hơn? Hay làm một trận oanh oanh liệt liệt trước khi tan rã…?
Mặc dù nhiều người vẫn còn hoài nghi về độ chính xác của tin tức. Tuy nhiên những người khác lại tỏ ra hào hứng chờ đợi náo nhiệt. Phải nói gần ba năm nay rồi, Câu Lạc Bộ Đua Xe Bay chưa bao giờ khiến các thành viên của học viện cảm thấy hãnh diện. Mỗi lần đưa xe bay ra ngoài, lập tức bị các thành viên của những trường đại học, hay những học viện khác áp sát rồi đánh võng lạng lách trước mặt mà không làm gì được. Mỗi lần muốn nổi xung thì bọn họ đều nói kêu đội đua xe bay của trường ra thách đấu.
Kết quả là ba năm trước còn lẻ tẻ thi đấu vài trận và bị thua liên tiếp và giờ thì mọi người chính thức… hết hi vọng vào Câu Lạc Bộ Đua Xe Bay bay của học viện. Lần này cũng vậy, không ai tin tưởng được các thành viên Câu Lạc Bộ Đua Xe Bay có thể đánh bại đội đua của thành Phố Đà Lạt. Dù sao đội bạn cũng là một trong những đội có các tay đua cự phách cả nước. Bọn họ có nhận lời khiêu chiến từ Câu Lạc Bộ Đua Xe Bay của học viện hay không cũng là cả một vấn đề.
Tuy nhiên trong số những người bĩu môi khinh thường cũng có nhiều người mang chút hi vọng mong manh rằng Câu Lạc Bộ Đua Xe Bay sẽ lặp lại lịch sử oanh liệt của bọn họ. Đánh cho các đội xe khác không dám tới cổng học viện khiêu khích nữa. Hoặc ít nhất, khi bọn họ lái xe bay ra ngoài, sẽ không còn bị trêu trọc tới phát hỏa mà không có cách nào xử lý đối phương.
Tuy nhiên ngay chiều hôm đó, Phong lão đại, trưởng Câu Lạc Bộ Đua Xe Bay đã đứng lên và công khai tuyên bố khiêu chiến đội đua xe thành phố Đà Lạt trên trang tin tức của học viện khiến cho mọi người dường như vỡ òa. Đã rất lâu rồi, học viện mới có tin tức “nóng hổi” như vậy. Xe bay vẫn là phương tiện di chuyển chủ yếu của mọi người. Cho nên mặc dù Câu Lạc Bộ Đua Xe Bay được đăng ký và hình thành như bao nhiêu câu lạc bộ khác nhưng vẫn được sự quan tâm đặc biệt từ các học viên, thậm chí có nhiều giáo sư cũng quan tâm.
Phong lão đại tuyên bố, ngày hai mươi tháng chín, hai câu lạc bộ đua xe bay sẽ thi đấu tại trường đua Chư Minh . Nơi này trước kia là những dãy núi chập trùng, sau được cải tiến thành một trường đua cho phía nam đất nước. Khoa học kỹ thuật phát triển, kỹ thuật sinh học cũng có những bước tiến vượt bậc, cho nên mọi hoạt động của con người dù rầm rộ nhưng hệ sinh thái trong các khu vực vườn quốc gia cũng không bị ảnh hưởng nhiều.
Ban đầu, đội ngũ đua xe bay của thành phố Đà Lạt khá lưỡng lự trước bức thư khiêu chiến của Câu Lạc Bộ Đua Xe Bay học viện Bàn Tay Thần . Dù sao từ ba năm nay, quy mô và kỹ thuật của câu lạc bộ này đã xuống dốc triệt để, khiến cho bọn họ không dậy nổi hứng thú. Tuy nhiên bọn họ mới kết nạp một số tay đua mới nên nhân cơ hội này để rèn luyện.
Câu Lạc Bộ Đua Xe Bay cũng không quan tâm rằng bọn họ cho tay mơ vào đua hay không, cái bọn họ cần là một điểm để đột phát. Nếu không đua thắng nổi mấy tay mơ, vậy thì triệt để tan vỡ. Còn nếu đua thắng thì lo gì mấy tay cự phách kia có thể ung dung ngồi yên?
Thực tế là kế hoạch khiêu chiến này là do Lê đề xuất. Ban đầu hắn dự tính sẽ bỏ ra vài tháng để huấn luyện lại cả đội. Dù sao với kỹ thuật hiện này của mười một thành viên kia, đừng nói đi đua với câu lạc bộ khác, chỉ cần chạy ra chọn đại một nghiên cứu sinh của học viện có khi người chọn bất ngờ kia còn đua tốt hơn. Nhưng là khi Lê cùng mười một thành viên rời khỏi tòa tháp số ba mươi sáu để tới nhà hàng ăn mừng, thì phát hiện ra mấy tên này đều đi xe bay.. công cộng. Thế mới biết đám người này nghèo sắp phát điên rồi, còn lấy đâu ra xe bay mà huấn luyện bọn họ.
Kết cục, Lê đành phải nghĩ tới biện pháp kiếm tiền qua cách mà bọn họ đánh mất… cược đấu. Nghe nói đội đua xe thành phố Đà Lạt cực kỳ giàu và nhiều nhà đầu tư mới đánh chủ ý tới.
Ngày hai mươi tháng chín, toàn bộ các học viên lẫn nghiên cứu sinh của Học Viện Bàn Tay Thần cứ như đã thống nhất từ trước, không ai bén bàng tới trường đua tại dãy núi cây thường xanh Chư Minh. Mà đồng loạt ở ký túc xá và xem truyền hình trực tiếp cuộc đua từ các thành viên Câu Lạc Bộ Phóng Viên của Học Viện Bàn Tay Thần. Dù sao cơ hội thắng của Câu Lạc Bộ Đua Xe Bay thực sự rất mong manh, nếu có mặt tại hiện trường có khi lại còn mang thất vọng, bực mình cùng xấu hổ vào người. Tuy nhiên ai nấy đều hi vọng một sự bứt phá của Câu Lạc Bộ Đua Xe Bay chứ không phải là “đánh quả chốt” rồi tan rã như mọi người vẫn bàn tán mấy hôm nay. Bởi vậy hôm nay cũng là ngày có tỉ lệ người xem kênh thông tin truyền hình của Câu Lạc Bộ Phóng Viên nhiều nhât trong mấy năm qua, khiến cả câu lạc bộ này như nhặt được báu vật, mấy ngày chuẩn bị mệt lả người nhưng ai cũng đầy hưng phấn.
Trên bầu trời trường đua Chư Minh, chiếc máy ghi hình tiên tiến nhất hiệu Sony CK325 như một vệ tinh mini bay lượn. Ống kính cực đại thu rõ mọi chi tiết dù là rất nhỏ, và có thể tiếp nhận mọi hoạt động dù là nhanh chóng hay chậm chạp một cách tự nhiên.
Cả Câu Lạc Bộ Phóng Viên với nhiều nguồn tài trợ mới đầu tư nổi ba chiếc máy ghi hình như thế. Tuy nhiên lúc này trên bầu trời không chỉ có ba chiếc máy ghi hình mà còn có tới gần ba mươi thiết bị với đủ các kiểu dáng và mẫu mã. Những máy ghi hình này thuộc một số đài truyền hình địa phương và của chính trường đua.
Gần tám giờ sáng, mười một thành viên của Câu Lạc Bộ Đua Xe Bay tới. Thông qua truyền hình trực tiếp, các học viên và nghiên cứu sinh của Học Viện Bàn Tay Thần thiếu chút nữa thì té ngửa khi phát hiện ra các thành viên của Câu Lạc Bộ Đua Xe Bay đi xe công cộng tới. Ngay cả nhân viên của Câu Lạc Bộ Phóng Viên cũng nhịn không được mắng:
- Bà nội nó? Như thế nào lại vậy? Không phải đang giỡn chúng ta chứ?
- Thằng đầu bò! Kiềm chết chút. Đang khi hình…
- À! Thành thật xin lỗi quý vị. Do tôi quá xúc động nên quên mất đang truyền hình trực tiếp. Có thể là do các thành viên của Câu Lạc Bộ Đua Xe Bay cố tình đi xe công cộng tới để khiến đối phương khinh địch. Chúng ta có cơ sở để tin rằng, bọn họ sẽ dùng xe vận tải cỡ lớn để chở phương tiện thi đấu của họ tới trong quãng thời gian sắp đến. Kính xin quý vị nán chờ đợi trong ít phút…
- Nhìn bên kia? Hình như đội đua của thành phố Đà Lạt tới!
- Ta X…
Từ phía đông nam, một bóng mây khổng lồ kéo ngang bầu trời khiến nhiều người sửng số. Thông qua máy ghi hình phóng đại, ước tính số thành viên của đội đua xe thành phố Đà Lạt phải đạt tới con số năm trăm. Hơn thế nữa, mỗi thành viên đều sở hữu riêng cho mình một chiếc xe bay cực kỳ tiên tiến. Đủ các mẫu mã xe bay xếp hàng bay tới, cảnh tượng quả thật vô cùng dọa người.
Rất may, trường đua cây thường xanh Chư Minh cũng cực kỳ rộng lớn. Bãi đậu xe của bọn họ cũng quy mô không kém gì so với bãi đậu xe của Học Viện Bàn Tay Thần, lại xếp thành nhiều tầng và nối liền với đường đua cho nên rất thuận tiện cho việc đưa xe vào đường thi đấu.
Nhìn vào đội hình của đối phương, lại nhìn mười thành viên của học viện đang mắt to mắt nhỏ nhìn nhau thì các học viên đang quan sát trực tiếp qua kênh truyền hình của học viện cũng phải ngao ngán lắc đầu. Một số người còn tắt máy bỏ đi làm nốt công việc dang dở hàng ngày.
Tại trường đua Chư Minh, hai đội trưởng bắt đầu tiếp xúc. Đội trưởng của đội đua xe thành phố Đà Lạt là một người cao to lực lưỡng, với những cơ bắp cuồn cuộn nhưng cân đối và bộ râu quai nón đặc trưng. Còn về đội trưởng Câu Lạc Bộ Đua Xe Bay của Học Viện Bàn Tay Thần chính là điển hình của một tên thư sinh yếu đuối, nhìn vào bộ dạng của hắn, mọi người liền mất đi sáu mươi phần trăm cơ hội chiến thắng.
Mặc dù nói việc lái một chiếc xe bay thông minh chủ yếu là dựa vào phản ứng của thần kinh. Vì dù sao việc điều khiển chủ yếu là bấm nút trên màn hình cảm ứng hoặc xe cũ kỹ lắm thì cũng chỉ xoay nhẹ cái vô lăng. Tuy nhiên mọi người cũng đều hiểu, trong hầu hết các trường hợp, sức khỏe của một người cũng phần nào thể hiện độ nhanh nhanh về thần kinh của hắn.
Đội trưởng đội đua xe thành phố Đà Lạt xuống xe bay, kéo theo hơn năm trăm thành viên “hổ bộ” tới phía mười một thành viên Câu Lạc Bộ Đua Xe Bay đang đứng.
- Chào! Tôi là Quang! Tôi là người quản lý đội đua. Phong đội trưởng, Đây hẳn là những người tới trước của đội bạn đi?
Đội trưởng đội đua xe thành phố Đà Lạt vừa nói vừa giơ tay về phía các thành viên Câu Lạc Bộ Đua Xe Bay. Phong lão đại bước ra bắt tay và tùy ý nói:
- Không phải! Chúng tôi chỉ có mười hai thành viên. Hiện tại có mặt ở đây đã là mười một rồi.
Quang ngẩn người:
- Tôi nhớ trước kia Câu Lạc Bộ Đua Xe Bay của Học Viện Bàn Tay Thần có đội ngũ còn hùng mạnh hơn cả đội đua bọn tôi. Mặc dù nghe nói gần đây có chút rắc rối, tuy nhiên cũng không đến mức cử mười một người đi thi đấu đó chứ?
- Không hẳn là vậy.
Phong lắc lắc đầu khiến Quang thở phào. Hắn hôm nay dẫn hơn năm trăm người tới. Mặc dù các thành viên mới cũng không tới một trăm, tuy nhiên để lập uy, hắn vẫn kéo cả đám đi. Nhưng nếu đối phương chỉ có mười một người thi đấu thì quả thật chẳng khác nào đưa miếng bánh to tới miệng còn bị người giật đi mất, chỉ để lại một mẩu bé xíu bằng đầu ngón tay, cảm giác thực muốn hộc máu đương trường.
Bất quá Phong không hổ là lão đại của Câu Lạc Bộ Đua Xe Bay học viện Bàn Tay Thần… mặt dày vô đối, tỉnh bơ nói:
- Không phải là mười một người dự thi. Mà chỉ có duy nhất thành viên mới kết nạp của chúng tôi thôi. Đánh bại hắn, các anh mới có tư cách khiêu chiến mười một đứa bọn tôi.