- Được rồi. Nếu bọn chúng muốn hợp tác chúng ta sẽ cho chúng một kinh hỉ. Triển khai kế hoạch DestroyZ.
Người thanh niên mặc âu phục nghe vậy giật mình cái thót kinh ngạc hỏi lại:
- Thưa cha! Như vậy có quá mạo hiểm? Chúng ta rất có thể sẽ là công địch của toàn thế giới.
- Không! Ai dám nói chúng ta thi triển DestroyZ chứ? Người bấm nút cuối cùng là mấy lão già trong nước kìa.
Người thanh niên bừng tỉnh:
- Cha thật lợi hại, liệu việc như thần. Gia cát tái sinh cũng chỉ như vậy mà thôi.
- Bớt vuốt mông ngựa đi. Lập tức triển khai kế hoạch đó cho cha.
- Dạ thưa cha…
……….
Học Viện Bàn Tay Thần , ngày khai giảng rồi cũng tới, vừa tới tòa tháp khổng lồ số năm Lê đã bị quang cảnh trưng bày ở đại sảnh tầng một làm choáng ngợp. Đây là vô số kết cấu gen được hình ảnh ba chiều mô phỏng. Đủ các loại màu sắc, kết cấu phức tạp xếp thành những hàng dài. Bên dưới có một màn hình cảm ứng vừa bằng một quyển sách. Chỉ cần lướt nhẹ ngón tay lên liền có thể xem những chú thích khá chi tiết về từng kết cấu dị gen.
“Đột biến gen khoai lang cấp chín. Qua chín lần đột biến, khoai lang có khả năng phát sáng và tự động di chuyển vị trí với tốc độ chậm 8m/h. Tuy nhiên mọi phản ứng vẫn chỉ dưới dạng bản năng như cây mimosa, chưa có hệ thần kinh chính thức…”
“Đột biến gen bàn chân phải khổng lồ. Loại gen này khiến cước lực của con người tăng lên gấp đôi thậm chí gấp ba, nhưng hậu quả sẽ làm giảm tuổi thọ”.
“Dị gen từ khuẩn AFBBC thường gặp tại đầm lầy ngập mặn. Loại khuẩn có khả năng tinh lọc muối trong nước và biến chúng thành thạch khối lắng đọng xuống đáy vật chứa. Vi khuẩn này rất có ứng dụng thực tế áp dụng cho tàu thuyền, hoặc các cơ sở hạ tầng ngoài biển và hải đảo. Kết cấu cụ thể của nó là một dãy tam kết song song…xvx..”…
Đọc một hồi hoa mày chóng mặt, Lê biết hắn dù lúc này có chăm chú tới mấy cũng không tiếp thu được những thông tin khoa học khó hiểu này.
Trước đó Lê đã tới tham dự lễ khai giảng ở tòa tháp số một, tổng bộ nghiên cứu gen của con người. Cũng không biết do quá nhiều người đăng ký nghiên cứu sinh hay bởi một nguyên do nào khác mà Lê chỉ nhận được một dãy mật mã để mở tập tài liệu, cùng một đề tài bắt buộc: “Nghiên cứu tổng quan về cơ thể con người. Hạn nộp thuyết trình: 05/12/2100”. Tiếp đó là bị tống cổ ra ngoài, thậm chí còn không biết giáo sư phụ trách mình là ai ngoài một dãy số ID.
Hiện tại tới tòa tháp dị gen, quang cảnh mặc dù đồ sộ nhưng vắng vẻ đến mức rợn người. Cảm giác tựa như lạc vào một thành phố chết, mặc dù thành phố này có sạch sẽ hơn chút.
Loanh quanh một hồi, vẫn không nhận được hướng dẫn nghiên cứu, Lê bước lên tầng hai, rồi tầng ba, tầng bốn…. Toàn bộ các đại sảnh ở bốn tầng đầu đều là trưng bày những dị gen, ngoài ra không có lấy một bóng người nào. Xem ra năm nay nghiên cứu sinh đăng ký vào hạng mục dị gen cũng cực kỳ ít ỏi. Nếu không cho dù đã bị đuổi đi nhanh chóng như bốn hạng mục nghiên cứu trước thì giờ cũng phải có lác đác mấy người chứ.
May mắn, lên tới tầng năm, Lê gặp một người. Ban đầu thoạt nhìn, hắn thiếu chút bỏ qua. Bởi vì người này không khác bộ xương khô là bao nhiêu, da dẻ nhợt nhạt, trang phục rách nát. Hơn nữa người này ngồi im không chút nhúc nhích, mắt nhìn chằm chằm vào một mô hình dị gen. Nhìn cảnh này, Lê lại lầm tưởng hắn là một pho tượng hơn là một con người. Chỉ khi Lê tới sát gần, đưa tay chạm thử lên mặt người nọ xem làn da làm bằng chất liệu gì mà có chút giống với da con người thì hắn mới quay sang trừng mắt với Lê khiến hắn dù thần kinh thép vẫn không tự chủ được giật giật cơ mặt.Đây là một cặp mắt dường như không có tiêu cự, sâu hun hút, và đen thăm thẳm. Nhìn vào nó, cảm giác như nhìn vào vực sâu không thấy đáy.
Qua một hồi mắt to mắt nhỏ trừng trừng nạt nộ nhau thì khuôn mặt già nua hốc hác đang ngồi chợt nhếch lên cười. Bộ dạng muốn bao nhiêu khó coi liền có bấy nhiêu:
- Nghiên cứu sinh mới hả?
- Dạ phải.
Đối với người già, cùng các giáo sư, Lê luôn luôn kính trọng. Mặc dù ngoài xã hội, không phải giáo sư nào cũng làm tròn được bổn phận tôn quý của mình. Chỉ thấy vị “da bọc xương khô” này, nghiêng nghiêng đầu khiến các khớp cổ kêu lên “rắc rắc” như thể bất cứ lúc nào cái đầu cũng có thể rụng xuống.
- Nghiên cứu sinh chỉ cần quét thẻ dưới hộp máy ở tầng một sẽ được hướng dẫn làm nghiên cứu cụ thể. Như thế nào lại mò lên đây?
Lê nhíu mày một hồi lâu rồi đáp:
- Dạ. Một chút tò mò, một chút hiếu kỳ. Kết quả là ở trên đây…
Khẽ gật đầu, người già gầy gò nói:
- Được rồi. Ta là vị giáo sư thứ mười ba chịu trách nhiệm hướng dẫn nghiên cứu sinh và học viên mới lần này. Đại khái công việc của chúng ta chỉ là giải đáp những thắc mắc khi mà học viên dù đã thông qua giáo trình điện tử vẫn không hiểu được. Cho nên thực tế là hầu hết các giáo sư đều ít khi xuất hiện trước mặt các học viên.
Lâm vào trầm tư, ánh mắt nhìn chăm chú vào kết cấu dị gen trước mặt một hồi lâu, vị giáo sư số mười ba chợt lẩm bẩm:
- Hết thảy… hết thảy …xem ra là ý trời.
Nói đoạn vị giáo sư cúi xuống, nhìn hai bàn tay úp vào nhau để giữa lòng. Tay phải ngửa ra, một luồng ánh sáng màu trắng nhu hòa như ngàn vạn sợi tơ lóng lánh tỏa ra từ một khối hình cầu nhỏ bằng quả bóng bàn. Lê không bao giờ có thể tưởng tượng được một loại ánh sáng lại có thể “mềm mại” đến thế, tựa như rơi vào lớp nhung trong vắt, nó cảm giác rất bình hòa, êm ái, tâm linh cũng trở nên thoải mái và bình tĩnh rất nhiều.
Trong khi Lê còn đang kinh ngạc thì vị giáo sư số mười ba đã cầm viên cầu phát ra quang mang màu vàng đó đưa cho hắn. Lê lần nữa ngẩn người không tin tưởng chỉ vào mình hỏi lại:
- Thầy cho em sao?
Vị giáo sư gật đầu:
- Phải rồi. Đây là một hạt xá lợi của một vị cao tăng đắc đạo. Hạt này là hạt duy nhất trên thế giới có thuộc tính phong và kim, hơn nữa năng lượng rất nhiều, nhiều tới nỗi tự thân nó đã phát ra được cả quang mang ra bên ngoài.
Khẽ nhún vai, vị giáo sư có vẻ rất thích thú khi bàn tới đề tài này:
- Thực tế ít ai biết được hầu hết các hạt xá lợi mà các vị cao tăng đắc đạo tu tập đều là… dị biến gen. Nó chỉ khác với những dị gen khác là nó được sinh ra một cách có chủ ý. Buồn cười là cho tới giờ, ngoài công dụng cường thân kiện thể ra thì còn nhiều tác dụng lẫn tác hại thì ngay cả những người tu tập ra nó vẫn chưa tìm hiểu được kỹ càng. Bài tập đầu tiên ta giao cho con chính là tìm hiểu thấu đáo nó.
Hôm nay sự việc kinh ngạc xảy ra đối với Lê mà nói còn nhiều hơn so với cả một trăm linh hai lần đua những vòng đua tử thần. Những yếu tố xảy ra trong vòng đua mặc dù đều rất đột ngột và nguy hiểm nhưng nó đều được Lê chuẩn bị kỹ càng khi tiếp xúc. Còn hôm nay, mọi thứ đều quá mới lạ, đặc biệt là từ khi vào tòa tháp số năm và gặp được vị giáo sư kỳ dị này, sự ngạc nhiên càng thêm tột độ.