Bàn Tay Thần

Chương 10: Cảnh Báo Giả

Trước Sau

break
Ông chủ xưởng mập mạp càng nói càng hưng phấn, không chỉ kỹ thuật lắp ráp, kiến thức về máy móc đỉnh cao mà còn có kỹ năng lái xe bay điêu luyện, cùng sức phối hợp với động cơ thật hoàn hảo. Đây tuyệt đối là một tổ hợp đáng sợ.

Chỉ là chưa đợi ông chủ xưởng kịp tuôn hết những thắc mắc trong lòng thì Lê đã tới thản nhiên nói:

- Tổng thiệt hại của cháu bao nhiêu ạ. Nhân thể bác làm nốt cho cháu giấy đăng ký chứ?

Ông chủ xưởng ngẩn người ra ngây như phỗng một hồi, tiếp đó mới vô thức nói:

- Nga, giấy đăng ký…

Nói đoạn liền giật mình, túm hai bả vai của Lê vội vã nói:

- Được rồi. Bác sẽ làm ngay cho cháu. Cứ đứng ở đây… cháu cứ đứng ở đây nhé, không được đi đâu đó.

Rồi quay ra quát đám nhân viên:

- Cả đám ăn hại… Còn đứng ngây người ra đó làm gì, mau lấy thông số của chiếc xe.

Nhóm nhân viên nghe xong tỉnh ngộ, lập tức cuống quýt lấy các thiết bị đo lường rồi rà quét, đo đạc từng thông số từ tốc độ tiêu chuẩn, xung từ trường, cho tới độ sai nhịp năng lượng… Tất cả được tổng hợp rất nhanh và chuyển tới hệ thống máy chủ của xưởng. Xưởng sẽ chuyển thông tin này về nơi có thẩm quyền cấp giấy phép. Thường thường thì các xưởng đều có liên lạc chặt chẽ với những cơ quan này. Rất nhanh một giấy đăng ký xe bay được chuyển về và lưu trữ dưới dạng một tấm thẻ điện tử, bên trên có viết tên xe là SSS viết tắt của Stiletto Super Speed. Xem ra tên này đúng là thành phần cuồng tốc độ.

Mất khá nhiều thời gian, Lê mới thoát khỏi sự dây dưa của ông chủ xưởng mập mạp. Thực tế thì hắn muốn đặt mối quan hệ lâu dài tại xưởng, để sau này có đổi xe hay có vấn đề gì còn thuận lợi xử lý. Nếu không lấy xong xe hắn đã trực tiếp nhận xe trả tiền rồi chạy biến.

Ông chủ xưởng cũng là một người hào phóng. Sau khi mời chào Lê về làm cho xưởng mãi không được, ông ta liền trực tiếp giảm năm mươi phần trăm tổng chi phí các thiết bị nhằm tạo ấn tượng tốt đối với Lê. Khiến Lê cũng phải ngần ngừ hồi lâu, rồi nhận chân cố vấn kỹ thuật cho xưởng. Có vấn đề gì khó khăn, có thể gọi điện trực tiếp cho hắn để hắn cùng tìm biện pháp khắc phục hay sửa chữa. Lương cứng Lê được trả cho mỗi tháng là năm triệu HC, mặc dù so với tổng số tiền học phí của Học Viện Bàn Tay Thần thì nhỏ không đáng kể, nhưng nếu so với giá trị trên thị trường tại Việt Nam hiện tại thì đây là số tiền rất lớn.

Sau khi bay ra khỏi phạm vi kiểm soát giao thông của thành phố, Lê miết tay ga cảm ứng khiến cho chiếc SSS gầm rú phóng đi, nhằm hướng Học Viện Bàn Tay Thần mà bay tới.

Với hai động cơ LX33FF cùng chạy, chỉ mất năm phút, Lê đã bay vào phạm vi của học viện. Sau một buổi sáng vận động kịch liệt, Lê muốn bay về ký túc để ăn trưa rồi nghỉ ngơi, chiều lên thư viện tìm hiểu thêm thông tin. Chỉ là vừa bước vào phạm vi một trăm linh hai tòa tháp khổng lồ, một giọng điện tử đã vang lên từ trên bộ phận phát thanh ở đầu xe bay:

“Cảnh báo… Cảnh báo…có đối tượng khả nghi xâm nhập trái phép. Cảnh báo, đối tượng có xu hướng phản kháng, lập tức khởi động hệ thống phòng thủ, bắn bỏ ngay lập tức khi có thể…”.

Ngạc nhiên, Lê cho xe bay lùi ra khỏi phạm vi học viện, tuy nhiên tiếng cảnh báo vẫn vang lên dồn dập. Nhìn những chiếc xe bay khác vẫn nhộn nhịp bay qua, cặp mày của Lê không tự chủ được nhíu lại.

Trên một khu vườn vươn ra không trung tại tầng thứ hai trăm, tòa tháp số tám mươi mốt, có mười một thanh niên cưỡi đủ các kiểu dáng xe bay từ mô hình phi thuyền, tới mô hình xe mô tô, thậm chí còn có một tên cưỡi hẳn một con xe hình dạng tương tự như một chú robot. Cả đám thông qua một màn hình cảm ứng rộng lớn ở trước mặt nhìn thấy bộ dạng khốn đốn của Lê thì đều bật cười ha hả. Cái thiết bị phóng ra tín hiệu giả này của bọn họ đã nhiều lần khiến những tay mới tới hoảng hốt cùng sợ hãi không biết mình mắc lỗi gì. Hơn nữa hàng phòng thủ tại các tòa tháp của học viện, nhất là tòa tháp trung tâm được cả nước đánh giá là còn mạnh mẽ hơn cả tòa nhà quốc hội. Nếu bị ngắm bắn thì khả năng bị tiêu diệt ngay phát súng đầu tiên là rất cao.

Nhưng khi nhìn thấy động tác lùi phắt lại nhanh chóng của Lê, cả nhóm đang cười không tự chủ được giật mình, ánh mắt sáng ngời như tìm được bảo bối. Một tên cạo trọc đầu ngồi trên một chiếc phi thuyền bốn cánh hiệu FF42C, không tự chủ được nhấn tay lên một nút thông tin ở góc phải trên cùng màn hình. Sau một lượt quét qua khuôn mặt của Lê trên màn cảm ứng, một loạt thông số hiện ra.

“Lê Minh Đức, thường gọi là Lê, mười tám tuổi, người thuộc Thôn Hai của bãi rác điện tử số sáu phía tây bắc đất nước. Đăng ký làm nghiên cứu sinh lúc 16h30 ngày 31 tháng 8 năm 2100. Phòng ký túc xá 5120 tầng thứ ba mươi tòa tháp số 21”

Đọc qua một lượt thông tin, tên trọng ngờ vực nói:

- Phong lão đại…Trong hồ sơ tìm hiểu được thì không có ghi tên này có khả năng điều khiển xe bay tốt.

Một thanh niên được gọi là “lão đại” ngồi trên con robot rất cá tính là trưởng nhóm. Hắn có mái tóc rẽ ngôi cùng khuôn mặt điển hình của những thư sinh. Lúc này hắn theo thói quen vuốt vuốt mũi nói:

- Sở hữu kỹ thuật rút hậu trong không đầy một phần vạn giây như vậy nhất định không phải là kẻ bình thường. Tao nghe nói những người xuất thân từ các bãi rác điện tử đều là những tay đua thứ thiệt. Xem ra chuyến này chúng ta trúng lớn.

Ngồi bên cạnh, thanh niên gầy còm lái một chiếc xe bay hình dạng giống một chiếc đĩa bay khẽ vuốt mái tóc “mao gà” của hắn rồi nói:

- Thay vì ngồi đây đoán già đoán non, sao chúng ta không chơi hắn một trận?

Phong ngồi trên robot gật gù:

- Được rồi! Gà còm, Hùng trọc, Thiên hôi… Ba đứa mày xuống thử hắn một chút. Chú ý đừng có gây tai nạn.

Ba người vừa đọc tên lập tức hưng phấn hú dài, điều khiển một chiếc phi thuyền bốn cánh FF42C, một chiếc đĩa bay và một chiếc mô tô bay lao vút xuống.

Dưới tầng không lơ lửng giữa các tòa tháp, Lê đang nhíu mày nhìn xung quanh. Đang tính đáp xuống gần mặt đất để xem chuyện gì xảy ra thì từ trên tầng cao của tòa tháp bên cạnh vang lên ba tiếng động cơ gầm rú nổi bật. Mặc dù có rất nhiều xe bay lượn qua lượn lại nhưng Lê vẫn nhận ra rõ ràng. Cũng giống như việc đi trên đường, giữa một loạt xe lưu thông với tốc độ bình thường, bỗng nhiên lòi ra ba kẻ điên cuồng phóng vọt qua như thể đang ganh đua thì dù đông cách mấy vẫn hoàn toàn nổi bật.

Nhìn ba chiếc xe bay nhằm thẳng hướng mình mà phóng tới, cặp mày của Lê giãn ra. Ba tên này bay nhanh vậy lại không hề có ý định tránh né, thêm hình dáng xe bay lộn xộn một mảnh chứng tỏ bọn chúng không phải là chấp pháp đội của học viện.

“Xem ra lại bị ba tên này “âm” rồi. Có lẽ tín hiệu cảnh báo là do bọn chúng phát ra tín hiệu. Muốn chơi anh mày à? Còn chưa có cửa đâu”

Nghĩ vậy Lê quay lại, cho đầu xe ngỏng lên, mười hai trụ phóng đồng loạt phun ra mười hai luồng khí lưu cực kỳ mạnh mẽ. SSS phóng vút lên bầu trời, nhằm thẳng ba chiếc xe bay đang điên cuồng phóng tới.

Đầu trọc thông qua màn hình quan sát thấy cảnh này giật mình hỏi:

- Hắn muốn làm gì?

Gà còm ngồn giữa đĩa bay còn rảnh rang đưa tay vuốt mái tóc dựng ngược rồi thản nhiên nói:

- Xem chừng là hắn đã phát hiện ra chúng ta.

Thiên hôi cưỡi trên chiếc mô tô bay tựa như giọt nước đầy phong cách nhích mép:

- Tên này có vẻ khá đấy chứ.

Thiên hôi vừa dứt lời, cả ba chiếc xe bay lẫn SSS đều đã muốn đối đầu. Những xe bay bên cạnh đều trở nên nhốn nháo muốn tránh xa. Theo bọn họ thấy mấy tên này nhất định là điên cả rồi. Tự nhiên là lao xe với tốc độ cao rồi cắm đầu vào nhau như vậy, không chết thì quả là … hơi phí.

Chỉ còn chưa đầy năm giây, Hùng trọc đã thất thanh la:

- Mẹ nó, hắn không định tránh thật à? Quá nguy hiểm, tao không chơi nữa…

Nói đoạn chiếc phi thuyền của Hùng trọc thay đổi hướng đi, quay ngoắt sang phía bên phải. Mà Thiên hôi bên cánh trái cũng vội vã rẽ ngang. Chỉ có Gà còm kẹt ở giữa là toát mồ hôi nhìn chiếc mô tô bay trước mắt vẫn như có thù giết cha không thèm đổi hướng, lao thẳng về phía hắn.

- Không… không… tên này điên rồi…

Còn không đầy một giây, Gà còm chỉ biết che hai mắt rồi la hét inh ỏi:

- Tiêu tao rồi… ôi….

Mãi một hồi lâu, tiếng nổ dữ dội vẫn không thấy vang lên, Gà còm còn đang muốn ti hí cặp mắt đều ngó xem chuyện gì xảy ra thì bên tai đã vang lên một giọng nói lạnh lùng:

- Không muốn chết thì tỉnh lại coi.

Nghe thấy tiếng nói bên cạnh, Gà còm mở mắt ra, lập tức như trúng định thân thuật, mồm há hốc. Cái tên vừa nãy tưởng chừng muốn “đồng quy vu tận với hắn” không ngờ đang nhàn nhã ngồi trên mô tô và điều làm hắn kinh ngạc là chiếc mô tô như thế là một bộ phận của chiếc đĩa bay hắn đang điều khiển. Rất nhàn nhã, lượn quanh cánh của đãi bay như thể đang đi vòng quanh một cái vòng xuyến giữa ngã tư. Nhưng mà…đây… đây là trên không nha… Làm thế nào hắn vừa tránh né được trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó, hơn nữa lại loại bỏ hoàn toàn quán tính mà đậu trên cánh đĩa bay được?

Bên trên tầng thứ hai trăm của tòa tháp số tám mươi mốt, tám người còn lại cũng cực độ khiếp hãi nhìn lên màn hình cảm ứng trước mắt.Cả nhóm bất chi bất giác đưa mắt nhìn nhau, tất cả đều nhận ra sự kinh ngạc trong mắt đối phương. Tên lái chiếc mô tô bay đó lao với tốc độ cao như vậy không nghĩ tới lại tựa như một sợi lông hồng, nhẹ nhàng đậu lên chiếc đĩa bay như thể trọng lực đối với hắn không có chút xíu tác dụng.

Phía dưới khoảng không lưng chừng các tòa tháp, còn không đợi Gà còm hết nghi hoặc Lê đã cười rạng rỡ giơ tay chỉ chỉ về phía trước. Gà còm ngơ ngác nhìn theo, tức thì hồn bay phách lạc…

- Ôi không… Tiêu tao nữa nồi…
break
Chỉ Yêu Đỗ Nhược
Sắc, Sủng, Kiều nữ,Thanh niên nhà nghèo cao lãnh
Tán Tỉnh Chàng Cảnh Sát Hình Sự
Sắc, Sủng, Nữ Cường
[H++] Đụng Chạm Da Thịt
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc